05/11/2017 14:00 GMT+7
Trở lại chủ đề

Truyện ngắn 1.200: Lụt

TRẦN ĐẠI NGUYÊN
TRẦN ĐẠI NGUYÊN

TTO - Xóm nghèo có quán nước nghèo. Gọi là quán, mà chỉ có mỗi một bộ bàn ghế thấp bé, bày trước hiên một lò bánh mì điện.

Truyện ngắn 1.200: Lụt - Ảnh 1.

Minh họa: KIM DUẨN

Bà chủ lò tốt bụng, cảm thương gia cảnh nên để bà Ba bán quán mà không đòi hỏi gì, còn cho bà xách xô vào nhà lấy nước luôn. Chỉ khi khách đến lấy bánh chen chúc quá đông, bà chủ nhà có khi ra nhăn nhó chút đỉnh, rồi lại xí xóa ngay cho bà già hom hem.

Bà Ba đứng bán chỉ một mình, không ai phụ giúp. Khách đến còn ghế thì ngồi, không thì đứng, không thì chồm hổm cũng xong.

Một mình xoay xở mọi việc mà bà Ba lúc nào cũng như lúc nào, không cười, không nhăn nhó, cũng không than thở, chỉ mỗi tật cứ hay lẩm bẩm mấy câu gì đó chẳng ai biết là gì. Khách khứa riết rồi cũng chẳng quan tâm coi bà có bị lẩn thẩn tuổi già, hay đã bị vậy tự bao giờ.

Cứ ít bữa, bà Ba lại gửi bà chủ nhà khi thì bịch bắp, khi thì mấy gói xôi. Ăn lấy thảo thôi mà.

oOo

Dứt cơn mưa tầm tã, Bảy xe ôm đến quán bà Ba trễ hơn mọi ngày, mà lại dắt bộ chứ không phóng xe như mọi khi.

Lên lề, Bảy loay hoay cố nhấc cái đầu xe lên trời, làm bà Ba phì cười:

- Định đổi nghề làm xiếc hả bây?

Thả đầu xe xuống, Bảy nhăn nhó:

- Nghề ngỗng gì bà ơi, làm vậy cho nước trong pô chảy ra. Mới chạy qua đường ngập nước, chìm mất tiêu cái pô, ngập luôn cái bugi. May mà đường ở đây cao hơn...

Bà Ba vừa đập đập mấy viên đá lạnh vừa nói:

- Bữa trước, nghe ông thầy kể bên Tây làm cái lễ gì đó ngoài đường, mấy ổng lấy cái máy gì đó đuổi mây đi hết trơn, khỏi bị mưa.

Xong, bà hạ giọng lẩm bẩm một mình: "Cãi ông trời, ông trời phạt đó!".

oOo

Vừa tháo cái bugi ra chùi chùi, gõ gõ, Bảy xe ôm vừa than:

- Cái xe giờ yếu lắm, đang chạy ráng để kiếm tiền sửa. Tui vái trời đừng mưa, ngập nước khổ lắm!

Bưng ly trà đá đặt sẵn trên bàn, bà Ba lặp lại câu nói hồi nãy:

- Cãi ông trời, ông trời phạt đó bây...

Bà Ba lâng lâng nhớ về hồi chưa theo chồng bỏ quê lên phố. Mỗi năm ham vui, cứ trông đến hồi kiếm ăn mùa lụt.

Xưa lụt ngập mái nhà quê chẳng sao, mà giờ nước lên ngang mắt cá chân lại lo mất ngủ...

oOo

Bảy nổ máy xe ầm ầm làm bà Ba giật cả mình, rồi ngồi vào bàn kể lể:

- Hôm qua, con Sáu ghi đề nói với tui: bảy là thất, mà thất tức là thua. Nó nói tui tên Bảy nên chắc cú là thua hoài...

Bà Ba hỏi ngược:

- Còn nó thì sao?

Bảy tiếp:

- Nó nói sáu là lục, mà lục tức là lộc. Nó tên Sáu nên sống phẻ phây phây.

Bà Ba nổi giận gắt:

- Lục gì mà lục, nó lục túi bây nó móc hết tiền thì có. Ngữ đó mới là thất, mà là thất đức đó. Bây chạy xe ngày nào ăn ngày đó, tiền đâu mà dính vô đề đóm hoài vậy bây!

Bảy thẫn thờ nhìn cái xe tàn tạ:

- Tui mà trúng lớn, tui mở tiệm... sửa xe.

oOo

Bì bõm lội nước đến mắt cá chân, ông thầy băng qua đường từ trường tiểu học bên kia đường, ngồi vào bàn với ly cà phê đen đá quen thuộc cùng lời hỏi thăm cũng quen thuộc:

- Ông ở nhà đỡ không vậy bà?

Bà Ba nói như trả bài:

- Ờ, cũng vậy hà. Tai biến nằm một chỗ, may có đứa cháu lo.

Rồi bà lại lẩm bẩm một mình: "Mai mốt, nó còn phải đi lấy chồng nữa chớ...".

Ông thầy cố gợi chuyện vui hơn:

- Mấy bữa nay tụi nhỏ đang thi, sắp nghỉ hè rồi đó bà.

Bà Ba rầu rầu:

- Nghỉ hè hết, tui bán cho ai?

Ông thầy cười hiền:

- Nghỉ hè mấy bữa thôi, lại học hè mà.

Bà Ba đã tươi hơn:

- Tụi nhỏ bây giờ học không biết nghỉ luôn, chắc giỏi hơn tui hồi xưa nhiều há thầy?

Ông thầy nói lảng qua chuyện khác:

- Nghe nói ở đây sắp sửa đường, nâng lên cho khỏi sợ ngập nước. Rồi mấy ổng sẽ mở rộng đường, xây dựng hoành tráng, thêm siêu thị, khu vui chơi gì đó. Trường tiểu học thì đang xin đạt chuẩn. Sắp sướng rồi.

Chắc trời mưa, gió lạnh nên Bà Ba tái mét:

- Chừng đó, tui có còn bán buôn gì được không thầy?

oOo

Bão rớt, trời đen kịt.

Bà Ba dọn hàng ra sớm như mọi ngày, mặc áo mưa chịu trận.

Mưa không lớn lắm, mà sao nước dâng lên nhanh quá.

Bên kia đường, bà mẹ trẻ cố đạp xe chở đứa bé loắt choắt lướt nước nhanh cho kịp giờ thi. Đến cổng trường tiểu học, theo phản xạ, đứa bé nhảy vội xuống, chỉ nghe "tõm" một tiếng, nước đã ngập đến ngang lưng, ướt luôn cả cái balô sách vở.

Bên đây, bà chủ lò bánh mì điện phân bua cùng đám đông bán bánh mì dạo: "Nước lên nhanh quá, lại bị cúp điện. Mấy đứa thông cảm nghen".

Đám đông ngán ngẩm nhìn cái cần xé trống rỗng. Một anh ngứa tay bật loa: "Bánh mì đặc ruột... hai ngàn một ổ... Bánh mì đặc ruột... một ổ hai ngàn...".

Bà Ba nhìn bộ bàn ghế chìm lỉm, thấp thoáng trong làn nước đục. Rồi bà ngẩng mặt lên nhìn trời, lẩm bẩm: "Thôi, đừng mưa nữa, ông trời ơi...".

TTO - Trong ký ức rõ rệt của Liêu, đó là một đêm rất dài, mỗi khắc trôi qua bằng tiếng tích tắc gõ vào thinh lặng của chiếc kim đồng hồ vẫn bền bỉ chơi trò đếm thời gian, ngạo nghễ trước những số phận.

TTO - Quán tên 'Cơm Tám', chủ quán không phải tên Tám hay thứ Tám, nhưng mọi người kêu Tám Tám riết thành tên.

TRẦN ĐẠI NGUYÊN

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Lên núi Cấm ăn bánh xèo rau rừng đầu mùa mưa

Thưởng thức bánh xèo rau rừng núi Cấm rất thú vị, đặc biệt vào thời điểm đầu mùa mưa, bởi lúc này rau rừng tươi non hơn sau khi được tắm tưới bởi vài cơn mưa.

Lên núi Cấm ăn bánh xèo rau rừng đầu mùa mưa

Thương nhớ những mùa trâm chín miền Tây

Đầu tháng 5 hằng năm, khi những cơn mưa chuyển mùa lác đác đổ xuống, báo hiệu một mùa trâm nữa lại về. Những mùa trâm chín không chỉ gắn liền với tuổi thơ của bọn trẻ con ở miền Tây, mà còn là nguồn thu nhập lớn của người dân vùng Bảy Núi, An Giang.

Thương nhớ những mùa trâm chín miền Tây

Mối cánh rừng Trường Sơn: Món đại ngàn ngon nức nở

Tháng 5, khi những cơn mưa dông đầu mùa rải đều lên tán rừng rậm rạp miền Tây Quảng Nam, cũng là lúc núi rừng Trường Sơn như cựa mình thức dậy sau giấc ngủ dài mùa nắng.

Mối cánh rừng Trường Sơn: Món đại ngàn ngon nức nở

Còn đâu hương vị bánh khọt Vũng Tàu ngày xưa

Vũng Tàu có nhiều món đặc trưng như lẩu cá đuối, cá khoai, gỏi cá mai… Nhưng một số du khách đến nơi đây hài hước nói rằng trong sự lựa chọn của họ, bánh khọt mà đứng vị trí số 2 thì không có số 1.

Còn đâu hương vị bánh khọt Vũng Tàu ngày xưa

Làm món đậu hũ xốt mắc khén Lai Châu, củ sen Đồng Tháp chiên giòn cùng đầu bếp Thanh Thiện

Cuốn sách 'Ăn xanh sống lành' vừa được đầu bếp Trần Lê Thanh Thiện giới thiệu đến mọi người, gửi thông điệp: Ăn chay không đơn thuần vì tôn giáo, mà vì sức khỏe an lành của chúng ta.

Làm món đậu hũ xốt mắc khén Lai Châu, củ sen Đồng Tháp chiên giòn cùng đầu bếp Thanh Thiện

Ăn canh cá cơm lá me đất, bún xáo bò cơm nguội và cà pháo trắng giòn quán Mệ Nhơn

Ẩm thực Huế luôn gây thương nhớ với những món ăn độc đáo, phong phú và đặc trưng khó lẫn. Trên đường Nguyễn Trọng Tuyển, một quán nho nhỏ mang đậm chất Huế ngay từ cái tên: Mệ Nhơn.

Ăn canh cá cơm lá me đất, bún xáo bò cơm nguội và cà pháo trắng giòn quán Mệ Nhơn
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar