21/01/2023 07:50 GMT+7
Trở lại chủ đề

Tết về nhà thôi...

"Mày xa nhà Tết này nữa là bao nhiêu năm rồi Hai?". Má hỏi tôi như thế trong lúc tôi loay hoay lau chùi bộ lư hương trên bàn thờ, cắm lại bông trong cái bình cổ có hình con nai đứng trên xác lá vàng mùa thu rực rỡ.

Tết về nhà thôi... - Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ: GIA TIẾN

Tôi lẩm bẩm tính. Một, hai, ba… đã tám cái Tết trôi qua, kể từ ngày tôi cầm trên tay tờ giấy báo trúng tuyển đại học và vui mừng đem khoe khắp cái xóm nhỏ nép mình bên bờ sông có hàng phượng vĩ soi bóng. 

Năm tôi học lớp mười hai, Tết là dịp để tôi chơi bời cùng bạn bè, đi thăm thầy cô và bàn tính chuyện sau năm học này mình sẽ lên thành phố, sẽ rời xa mảnh đất rúm ró mỗi mùa mưa sa lại buồn rầu thúi ruột này. 

Ai có ngờ đâu đó lại là cái Tết cuối cùng khi tôi còn ở nhà, sáng đến trường, trưa lại về lục cơm má úp sẵn trong cái lồng bàn. Cũng chỉ là những món ăn đạm bạc…

Nhanh thiệt, mới đó thôi đã tám mùa Tết trôi qua. Tám năm với biết bao biến động, biết bao trưởng thành. Ra trường, tôi chọn thành phố làm nơi định cư và phát triển bản thân. Những ngày ở quê chỉ đếm trên đầu ngón tay, có khi về vội, chỉ năm ba hôm tôi lại xách ba lô lên đường và rong ruổi từ nơi này đến nơi khác. 

Có hôm bạn tôi hỏi: "Mỗi năm cậu về quê được bao nhiêu ngày?". Tôi chưng hửng. Trời ơi! Cái nơi ngày xưa tôi đã từng sống và gắn bó, đã từng sớm đi chiều về, đêm lại nằm nghe mưa rớt trên mái lá… giờ đây lại trở thành "chỗ trọ". 

Tôi - mỗi khi về nhà cũ - chẳng khác nào là một vị khách ghé qua ít hôm rồi lại đi, chưa kịp nói hết những câu chuyện đã ấp ủ trong lòng cho má tôi nghe, chưa kịp nhổ cho ông sợi tóc bạc, đấm cho bà cái lưng mỏi nhừ. Vòng xoáy cuộc đời và những chuyến đi đến những chân trời xa lạ đã cuốn tôi mải miết.

Má hay nói: "Về quê chơi đi Hai, ở đây ai cũng nhớ bây, nhắc bây hoài". Tôi cộc cằn trả lời qua điện thoại khi đang cắm mặt vào đống sổ sách, tài liệu: "Cấp rày công việc tối mặt tối mũi, chừng nào rảnh rỗi con về". 

Má tôi im re, mà nghe đâu có tiếng thở dài buồn não. Tôi biết má nhớ tôi, và rồi tôi lại ân hận về thái độ của chính mình. Đã có lần tôi từ chối một chuyến về quê để chọn xách ba lô đi Nha Trang ngắm biển, lên Đà Lạt ngắm núi đồi rồi lên tận Sa Pa xem mùa đông giá lạnh. 

Đã có lần tôi cắt ngang cuộc trò chuyện với má tôi để chọn đi cà phê lê la với đồng nghiệp, với bạn bè, rôm rả nói chuyện đến tận khuya. Hình như càng trưởng thành, thời gian mà con người ta dành cho gia đình và những người yêu thương càng thu hẹp dần. 

Như tôi đã sẵn sàng chọn một chuyến đi du lịch dài ngày mà vẫn còn muốn nấn ná ở thêm đôi ba ngày nữa, còn mỗi khi về quê lại gấp rút chuẩn bị lên đường. Căn nhà của tôi, miền quê yêu dấu của tôi, sao tôi lại bạc bẽo với chốn ấy như thế? Tôi tự hỏi lòng, một cơn đau như sóng cuộn dâng trong trái tim tôi.

Mái nhà nhỏ, mảnh vườn xưa, con sông chở đầy ký ức… ngày càng xa cách. Phải chăng trưởng thành là lúc người ta đi đến nhiều nơi, lên rừng, xuống biển, chỉ có quê nhà là vắng bước chân người, chỉ đợi Tết sang mới tương ngộ trong vài hôm ngắn ngủi?!

Tôi gọi điện về nhà, má nói sức khỏe của bà tôi giảm sút hơn trước, lòng tôi lo lắng, hoang mang. Má tôi cũng đã già đi nhiều rồi, đôi mắt đã hằn in những vết chân chim và mái tóc đã bạc nhiều hơn trước. 

Tám năm xa cách, bên cạnh sự trưởng thành và thông minh mà tôi ngộ nhận, bên cạnh những trải nghiệm của cuộc đời, cả thú vị lẫn đau thương, còn là sự già đi của người quê, sự thay đổi của cảnh quê. 

Bà tôi không còn đủ sức để bước đi một quãng xa hơn khoảng sân trước nhà. Má tôi cũng đã kèm nhem đôi mắt, mỗi lần có dịp lên thành phố thăm tôi, má đứng ngơ ngác ở bến xe mà không nhận ra tôi cho đến khi tôi bước đến vỗ nhẹ vào đôi vai hao gầy của má. 

Má không gọi tôi về thường như trước nữa, bởi má biết con má giờ cũng làm việc này việc nọ, gặp người này người kia, công việc tối mặt chứ không có nhiều thời gian để muốn về là về với má. Nếu tôi là má, chắc tôi sẽ ước tôi bé lại như xưa, sớm đến trường, trưa lại về nhà, chiều chiều ra ruộng thả câu, bắt cá, bắt cào cào… 

Những việc ấy tuy vô nghĩa nhưng ít ra tôi vẫn còn quẩn quanh bên má, còn hiện diện trên mâm cơm mỗi sáng, mỗi chiều để má không phải nhớ thương trống trải như bây giờ.

Về nhà thôi, trước khi đã quá muộn!

Tết, sau khi thu xếp xong công việc ở thành phố, tôi tất tả về với má, với bà, với mảnh sân xưa, với dòng sông cũ. Những thứ tuy vóc hình thay đổi theo thời gian nhưng vẫn tròn vẹn yêu thương, vẫn dành cho tôi một vị trí không bao giờ thay đổi. 

Tôi ngồi ngắm đám vạn thọ má trồng trước sân nhà, khỏa nước sông quê, tưới vườn rau bên chái hè xanh mướt… 

Tôi trở về làm đứa con bé nhỏ của má, đứa cháu hồn nhiên của bà như những ngày xa xưa. Tết, là dịp để tôi nhận ra: không có chuyến đi nào đẹp đẽ và ý nghĩa bằng chuyến trở về nhà. 

Về nhà, dù nhận ra người thương yêu của mình đã già đi theo thời gian nhưng vẫn có mình kề bên, vẫn đong đầy yêu thương, vẫn quây quần sum họp.

Hạnh phúc nhất mỗi khi về nhà là gì? Có lẽ là khi dưới mái nhà xưa vẫn còn hiện diện đù đầy những khuôn mặt hiền từ, một đời tảo tần, một đời vất vả…

Tính đến ngày 21-1, cuộc thi Về nhà đã nhận được hơn 330 bài dự thi. Cảm ơn các bạn đã gửi bài.

BAN TỔ CHỨC

Tết về nhà thôi... - Ảnh 3.
Trở về quê ngày giáp Tết và món bánh xèo cúng ba mẹ...

Những ngày cuối tháng chạp, khi đang mỏi mệt vì công việc, bất chợt nhận tin nhắn của em trai: "Chị có về quê cùng chúng em tảo mộ và dâng cơm lên bàn thờ bố mẹ vào dịp Tết không?".

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Khám phá di sản ẩm thực Parma: Cái nôi của phô mai và thịt nguội số 1 nước Ý

Từ năm 2015, Parma - thuộc vùng Emilia Romagna của nước Ý - được UNESCO vinh danh là 'Thành phố sáng tạo về ẩm thực'. Không chỉ nổi bật với di sản lịch sử, nghệ thuật và văn hóa phong phú, Parma còn khiến du khách say mê bởi kho tàng ẩm thực đặc sắc.

Khám phá di sản ẩm thực Parma: Cái nôi của phô mai và thịt nguội số 1 nước Ý

Viết văn giống như nấu ăn, mùi thơm món ăn ngon sẽ lan sang hàng xóm

'Dù bạn làm gì, viết gì đi chăng nữa thì hãy ghi nhớ sứ mệnh của mình. Tôi là nhà văn, người kể chuyện và truyền cảm hứng qua con chữ' - nhà văn Đông Tây chia sẻ.

Viết văn giống như nấu ăn, mùi thơm món ăn ngon sẽ lan sang hàng xóm

Kho báu của Napoleon và Công nương Diana gây chấn động các phiên đấu giá quốc tế

Hai bộ sưu tập gắn liền với hai biểu tượng lịch sử - Hoàng đế Pháp Napoleon Bonaparte và Công nương Diana - vừa tạo nên cơn sốt tại các nhà đấu giá quốc tế.

Kho báu của Napoleon và Công nương Diana gây chấn động các phiên đấu giá quốc tế

Trung tâm Triển lãm Việt Nam được bàn giao phục vụ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh

Phó thủ tướng Chính phủ Mai Văn Chính đánh giá Trung tâm Triển lãm Việt Nam không chỉ là công trình có giá trị về mặt kỹ thuật, mà còn là công trình văn hóa có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, biểu tượng cho khát vọng vươn lên.

Trung tâm Triển lãm Việt Nam được bàn giao phục vụ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh

Nhà văn Thái Lan qua đời, 'tứ đại tài tử Hong Kong' hội ngộ nơi vĩnh hằng

Ngày 27-6, nhà văn Thái Lan - một trong 'Tứ đại tài tử Hong Kong' - đã qua đời ở tuổi 83 vì bệnh nặng. Theo di nguyện của ông, gia đình không tổ chức tang lễ để tránh làm phiền người thân và bạn bè.

Nhà văn Thái Lan qua đời, 'tứ đại tài tử Hong Kong' hội ngộ nơi vĩnh hằng

Daesung Big Bang liên tục khen chả giò, sinh tố và heo sữa quay, fan kêu ‘mê Việt Nam rồi chứ gì’

Daesung liên tục khen các món ăn Việt Nam. Khán giả nói ‘mê Việt Nam rồi chứ gì’, chào mừng anh quay trở lại.

Daesung Big Bang liên tục khen chả giò, sinh tố và heo sữa quay, fan kêu ‘mê Việt Nam rồi chứ gì’
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar