
Ảnh tác giả cung cấp
Tôi còn nhớ nhung về những xúc cảm của kỷ niệm sáng 3-7-2022, bài báo đầu tay được đăng trên nhật báo Tuổi Trẻ, số 172/2022, với tựa đề "Cảnh báo thiết bị gian lận thi cử", thực hiện cùng phóng viên Trọng Nhân.
Đó không chỉ là một bài báo, mà còn là dấu mốc mang cảm xúc lần đầu thấy tên mình trên mặt báo, là một cảm giác khó gọi tên, vừa bỡ ngỡ, vừa tự hào. Chính khoảnh khắc ấy đã gieo vào tôi ngọn lửa yêu nghề để rực rỡ khoảng thời gian đại học.
Tôi chưa từng nghĩ một ngày mình được đề tên trên tờ báo danh tiếng, song từ những tiết học đầu tiên cho đến lần xuất hiện tên mình trên nhật báo, tình yêu với nghề dần nhen nhóm giữa tuổi hai mươi.
Lập xuân năm Quý Mão (2023), niềm vui lại tìm đến khi loạt bài điều tra "Bát nháo học hộ, thi hộ" được đăng tải. Đây là chuỗi bài tôi và phóng viên hướng dẫn thực hiện từ rất lâu trước đó.
Đã có lúc tôi thất vọng vì không biết bao giờ bài mới được lên trang, cho đến khi thấy được bài viết, tôi hiểu rõ hơn về trách nhiệm với từng chi tiết, từng câu chữ, từng con người trong nội dung mình kể.
Sau đó không lâu, tôi may mắn trở thành cộng tác viên mảng pháp luật tại ban chính trị - xã hội của báo Tuổi Trẻ.
Những tháng ngày làm việc nơi đây đã mở ra cho tôi một thế giới sống động và thử thách, từ vụ bà Nguyễn Phương Hằng đến vụ Vạn Thịnh Phát, từ những cuộc họp báo, đi hiện trường đến những giờ ngồi tòa ghi chép từng lời khai.
Tôi được làm việc cùng những phóng viên dạn dày lửa nghề, học cách quan sát, phản biện, lắng nghe và sửa mình sau từng lỗi lầm thời non dại.
Tuổi hai mươi của tôi được vun đắp từ chính những ngày làm việc tại tòa soạn này - nơi tôi học cách yêu lấy con chữ, không phải như một phương tiện mưu sinh, mà như một thái độ kẻ sĩ gắn liền với tâm huyết, trách nhiệm và tình yêu đời sống.
Tuổi Trẻ không chỉ là nơi tôi bắt đầu viết, mà còn là nơi tôi bắt đầu hiểu sâu sắc hơn về xã hội, con người và chính mình.
Tôi biết ơn vì đã từng được có mặt nơi ấy - nơi dạy tôi cách phản biện mà không lạnh lùng, cách thấu hiểu mà không dễ dãi, cách yêu đời bằng trái tim cẩn trọng và đôi mắt tỉnh táo.
Đằng sau những bài báo là cả một hành trình tìm kiếm sự thật, công lý và vẻ đẹp của lòng người. Đằng sau mỗi lần ký tên là một lời hứa thầm lặng với nghề, với chính mình.

Ảnh tác giả cung cấp
Thời gian trôi, những tháng ngày gắn bó với Tuổi Trẻ cũng khép lại trong một ngày bình dị. Tôi rời khỏi tòa soạn không có một buổi chia tay chính thức, không lời từ biệt rộn ràng, chỉ là một ngày tự thấy lòng mình đã đến lúc cần đi tiếp trên hành trình khác.
Tôi đóng lại một cánh cửa mà bên trong còn vang vọng nhiều ký ức đầy xúc cảm. Tôi không rời Tuổi Trẻ trong tiếc nuối, mà trong sự trân trọng những người đã nâng đỡ, truyền tải những bài học không sách vở nào dạy được và cả những khoảnh khắc vô danh nhưng đầy giá trị mà chỉ người trong nghề mới hiểu.
Dừng lại với vai trò cộng tác viên, tôi vẫn tự hào vì từng góp một phần rất nhỏ trong dòng chảy rộng lớn của một tờ báo giàu truyền thống và lửa nghề son sắt.
Tuổi trẻ của tôi không quá sôi nổi, không quá rực rỡ, nhưng được thắp sáng đầy ý nghĩa với những con chữ tại tờ báo danh tiếng.
Tuổi Trẻ với tôi không chỉ là tên một tờ báo mà còn là tên gọi cho một quãng đời đầy lửa, đầy mực, đầy những kỷ niệm, đầy nhớ thương.

Bình luận hay