31/01/2016 10:15 GMT+7

Truyện ngắn 1.200: Níu một mầm xuân

Truyện 1.150 chữ của HOÀNG CÔNG DANH
Truyện 1.150 chữ của HOÀNG CÔNG DANH

TT - Diệp lấy chồng rồi theo gia đình nhà chồng sang Mỹ, tới nay cũng chục năm rồi. Mẫn tính chắc cỡ bảy hay tám lần gì đó anh qua nhà Diệp bên làng Trúc Thuận hái lá mai.

Minh họa: Đặng Hồng Quân

Thường là giữa tháng mười một âm lịch, năm muộn nhất là đầu tháng chạp. Cái cách trông búp với ngó tiết trời để trảy lá cũng là nhờ ba Diệp bày cho. Kinh nghiệm của mấy cụ già cả đời chơi cây rành phải biết. Thế nên năm nào sang hái lá, Mẫn cũng nghĩ hái cho ông cụ ở thế giới bên kia cùng vui.

Dạo Diệp còn ở nhà, cỡ gần tết cái khoảnh sân chộn rộn rất vui. Mấy cậu trai choai choai ăn diện chạy lui chạy tới coi có việc gì phụ giúp. Diệp phớt lờ, thích tự đi chợ mua sắm một mình, bảo như thế tự do hơn. Mẫn có vẻ hợp với ông cụ nên chỉ ngồi uống trà nghe cụ kể chuyện.

Cuối năm se lạnh. Chuyện của cụ xa xưa nhưng Mẫn lắng nghe chăm chú. Diệp tinh quái bảo Mẫn giống ông cụ non. Mẫn khờ khạo, ngỡ mình chín chắn, chững chạc.

Từ ngày Diệp lấy chồng, rồi ông cụ mất, căn nhà rường gỗ ba gian vắng hoe. Diệp nhờ cô Năm hàng xóm sang trông nhà giúp, dọn dẹp vườn tược với hương khói bàn thờ. Mẫn chẳng được Diệp nhờ vả việc gì, ngay cả đến câu chào đi lấy chồng cũng không nốt. Có lần cô Năm bảo mấy cái người sống lạnh lùng kiểu đó kể ra là số sướng, biết rũ bỏ để bước đi. Đó, lấy chồng được xuất ngoại liền là sướng rành rành con mắt.

Năm Diệp vừa đi, Mẫn chạy sang ới cô Năm một tiếng rồi nhanh nhảu leo lên cây hái lá mai. Cô Năm bảo:

- Hái làm chi, người ta có về ăn tết đâu.

Mẫn cười:

- Kệ. Hái cho vui.

- Ờ. Mà cậu có biết chụp hình thì tết qua đây chụp gửi cho cô vài cái. Tui chịu mấy món đó.

Mẫn đáp dạ, nhưng rồi nghĩ liệu như thế có nhiệt tình thái quá không. Người ta đâu có cậy mình hái lá rồi bày đặt chụp ảnh. Thôi, chắc đằng nào cô cũng nhờ đứa bạn nào đó. Chẳng lẽ lạnh lùng tới mức tết nhất không thèm ngó cái nhà ở quê của mình ra làm sao. Cô Năm quay lưng xách giỏ đi chợ, lắc đầu lẩm nhẩm: “Người đâu hoa thì không hái, đi hái lá chi không biết”.

Tết năm đó Mẫn chạy xe qua, thấy mai nở vàng rực, lòng không biết nên buồn hay vui. Anh ghé vào thăm cô Năm, tiện thể hỏi coi mấy bữa nay có ai vô đây chụp ảnh không. Cô Năm thật thà bảo cũng có hai, ba người gì đấy, chẳng biết cô Diệp nhờ hay họ thấy mai đẹp thì chụp chơi thế thôi.

Năm thứ hai Mẫn sang làng Trúc Thuận hái lá. Cô Năm khen:

- Chà, cậu này giỏi ghê. À, năm rồi Diệp có điện về khen mai nở đẹp đấy.

Mẫn hồi hộp:

- Cô ấy có hỏi ai hái lá không?

- Cô không hỏi. Mà tui cũng quên kể. Sợ kể lể dài dòng tốn tiền điện thoại. Tết nhất hỏi han chúc mừng lắm điều, có nhớ gì đâu.

Có năm nào đó một anh phóng viên thấy cảnh Mẫn vừa hái lá vừa huýt sáo, coi bộ yêu đời nên ghé chụp ảnh, hỏi dăm điều ba chuyện về nghệ thuật chơi mai. Mẫn sướng rêm nghĩ lần này được lên báo nên nhiệt tình kể. Mà kinh nghiệm gì đâu của anh, chỉ nhắc lại mấy điều ông cụ nói cho nghe hồi trước. Đoạn phóng viên hỏi anh có tâm sự gì không thì Mẫn ú ớ gãi gáy: “Tui làm việc này cho một người xa xứ vui lòng”. Anh phóng viên khen câu này mùi mẫn ghê, rút làm tựa đề chắc hay lắm. Mấy bữa sau Mẫn sang chơi, cô Năm lấy báo đưa cho xem. Bài báo viết nhợt nhạt và cắt luôn câu nói sến rền rệt đó đi. Mẫn tiếc hùi hụi.

Trai ngấp nghé tuổi ba mươi như Mẫn bị người thân bạn bè giục cưới vợ. Mẫn cũng chịu khó tìm kiếm. Mẫu hình gia đình anh chọn làm rể là một căn nhà cũ, một cây mai trước sân, một cụ già. Ngó đơn giản vậy mà kiếm hoài chưa ra. Bạn bè vật ngã ra cười. Trời, cái ông này yêu ký ức chớ đâu phải yêu người.

*

Năm nay trời thuận, mưa rét ít, Mẫn tính có khi phải đến gần tết mới sang Trúc Thuận hái lá. Coi bộ cũng khá uể oải rồi, hái riết mà người ta chả đả động một câu cảm ơn hoặc trách mắng. Nhưng mới đầu tháng chạp anh đã nóng lòng xách xe chạy qua. Cây mai đã không còn ở đó. Đám thợ hồ đang lúi húi đầm bêtông khoảnh sân. Một người thợ cho biết mới chặt cây hôm qua. Chắc bà Năm làm biếng, sợ rụng lá quét mệt.

Lát sau cô Năm đi chợ về. Gặp Mẫn, cô hí hửng bảo:

- Năm nay Diệp nó về đây ăn tết đấy. Anh rảnh ghé sang chơi, tha hồ ôn lại chuyện xưa nhé.

- Nhưng sao lại chặt cây mai đi?

- À, cô ấy bảo chặt để làm luôn cái đường rộng cho ôtô vào đỗ tận trong sân này.

- Tiếc quá.

- Gì mà tiếc. Cậu hái lá mỗi năm một lần, chứ tui quét sân quanh năm nhọc lắm. Chặt đi cho đỡ rụng lá. Tết nhất có ai ngắm nó đâu. Mà tết này anh qua gặp cô ấy, ưa chi thì nói, làm chi năm mô cũng sang hái lá cho mất công.

- Nói chi được nữa cô ơi. Người ta đã đi lấy chồng rồi mà.

- Biết thế, sao không chịu lấy vợ đi?

- Thực ra cháu chỉ muốn nói với Diệp một câu.

- Câu gì? Được thì cậu nói đi, tui thuật lại cho.

- Là cháu không còn yêu Diệp nữa. Chỉ là thương ở bên kia không có mai nở thôi.

Cô Năm bụm miệng cười.

- Nói dở ẹc. Thôi về đi. Mỹ thiếu gì.

Mẫn quay về. Chợt nhớ cây mai ở nhà mình cũng bắt đầu hái lá đón mùa hoa đầu tiên được rồi. Nó cũng là giống cây mai anh lấy hột từ nhà Diệp đem về ươm mấy năm trước. Lại nghĩ có khi qua tết này đi lấy vợ quách cho xong.

Truyện 1.150 chữ của HOÀNG CÔNG DANH

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Sân khấu TP.HCM không nên sa đà vào giải trí đơn thuần

Theo Chủ tịch Hội Sân khấu TP.HCM Trần Ngọc Giàu, nếu chỉ quanh quẩn trong dòng kịch hài - giải trí đơn thuần thì sân khấu TP.HCM sẽ không đủ chiều sâu để chạm vào những vấn đề lớn của xã hội.

Sân khấu TP.HCM không nên sa đà vào giải trí đơn thuần

Đại địa chấn kinh tế

'Đại địa chấn kinh tế' dẫn ta đi qua 10 cuộc khủng hoảng tài chính tàn khốc của thế giới, từ cuộc Đại sụp đổ 1929, khủng hoảng tiền tệ ở Mỹ Latinh, châu Âu cho đến khủng hoảng tài chính toàn cầu năm 2008 hay những chấn động của đại dịch COVID-19.

Đại địa chấn kinh tế

Bên hông Saigon Square có một gánh chè

83 tuổi, bà Phạm Thị Mai vẫn luôn tay múc chè, lấy ghế, mời người đi đường ghé vào đôi quang gánh đơn sơ, gánh chè để bà có tiền trang trải cho con.

Bên hông Saigon Square có một gánh chè

Triển lãm kỷ niệm 80 năm Quốc khánh, có máy bay, vệ tinh, xe cơ giới đặc chủng

Triển lãm thành tựu kinh tế - xã hội kỷ niệm 80 năm ngày Quốc khánh sẽ giới thiệu những thành tựu nổi bật của đất nước, từ những thành tựu của ngành hàng không và vũ trụ, công nghiệp an ninh quốc phòng, đến nông nghiệp, công ngệp văn hóa.

Triển lãm kỷ niệm 80 năm Quốc khánh, có máy bay, vệ tinh, xe cơ giới đặc chủng

Sân khấu Hồng Vân đem chuyện buôn bán nội tạng lên sàn kịch

Tiếp nối vở kịch về đề tài y khoa Một cuộc chiến khác, sân khấu kịch Hồng Vân lại tiếp tục đưa lên sàn diễn một vở kịch mới về chuyện buôn bán nội tạng.

Sân khấu Hồng Vân đem chuyện buôn bán nội tạng lên sàn kịch

Choáng ngợp với bộ tranh động vật hoang dã, có loài đã tuyệt chủng, của họa sĩ Việt Nam

Câu chuyện về voọc, sao la, khỉ vòi, vượn cáo khổng lồ, gà lôi lam mào trắng, thỏ vằn Annam và rất nhiều động vật hoang dã quý hiếm, một số loài đã tuyệt chủng... đang được kể đầy sống động qua triển lãm tranh đặc biệt của họa sĩ Đào Văn Hoàng.

Choáng ngợp với bộ tranh động vật hoang dã, có loài đã tuyệt chủng, của họa sĩ Việt Nam
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar