10/06/2018 06:55 GMT+7

Nhà ôm ấm áp

LITTLE SWEETIE (TP.HCM)
LITTLE SWEETIE (TP.HCM)

TTO - Mình hi vọng ai cũng sẽ tìm được một Free Hugs của riêng họ, để được yêu thương và không phải trải qua cảm giác cô đơn hay đau khổ. Ai cũng cần được yêu thương thật nhiều, cả mình và bạn.

Nhà ôm ấm áp - Ảnh 1.

Thanh xuân của bạn là gì?

Thanh xuân của mình từng là chuỗi ngày dài bị bạn bè tẩy chay, liên tục suốt ba năm trung học. Là những lúc buồn đến mức muốn bỏ cả thế giới mà đi vì không ai hiểu mình đủ, không ai thương mình cho vừa. 

Mình bị cả khối tẩy chay vì... cả gan tỏ tình với một bạn nam cùng lớp - điều mà cả lớp coi đó là cấm kỵ, là "cọc đi tìm trâu". 

Thế là cuộc đời của một con bé non nớt khi đó mới mười lăm tuổi chính thức trở nên tăm tối hơn bao giờ hết với những lời nói xấu, những trò đùa đầy tổn thương và còn hơn cả thế.

Nếu áp lực và nỗi đau khiến người ta lớn lên thì những niềm vui là giá trị sống, khiến chúng ta bền bỉ hơn

Mãi đến sau này, đó vẫn là một phần ký ức đau lòng mà mình luôn cố gắng giấu kín và không cho phép bản thân được chạm vào.

Thanh xuân của mình từng là những ngày tháng không có mục tiêu sống, chỉ bước đi trên con đường quen thuộc từ nhà đến trường học, làm tất cả mọi việc theo thói quen đã được lập trình sẵn, chẳng khác robot là mấy. 

Mỗi ngày đến giảng đường đều tự hỏi mình đang sống vì điều gì, ước mơ sau này của mình là sao và mình sẽ trở thành người như thế nào?

Cho đến một ngày... Mình nộp đơn xin gia nhập một tổ chức chuyên tổ chức các sự kiện hữu ích dành cho các bạn trẻ mang tên Free Hugs Vietnam. Trải qua ba vòng thi và được nhận. 

Mình không bao giờ quên khoảnh khắc hồi hộp đọc từng dòng tin nhắn trong hộp thư thông báo kết quả và vui sướng tột cùng khi thấy tên mình nằm trong danh sách trúng tuyển. 

Ngày 5-6 bỗng dưng trở thành ngày sinh nhật thứ hai của mình, ngày đánh dấu bước ngoặt to lớn thay đổi mình mãi mãi.

Từ khi trở thành thành viên của tổ chức, mình "bị ép buộc" phải chui ra khỏi vỏ ốc của bản thân. Đó là chiếc vỏ của tự ti, những nỗi buồn ám ảnh và cô đơn, để bước vào một thế giới mới với tràn đầy thử thách và trải nghiệm. 

Bắt đầu phải đối mặt với những chuyện mà mình chưa từng nghĩ sẽ có ngày gặp phải. Nào là tổ chức sự kiện, mối quan hệ đồng nghiệp, giải quyết tranh chấp... 

Từ khi nào không biết, một con bé ngô nghê như mình dần biết sống có trách nhiệm với người xung quanh, biết đặt mục tiêu trong từng giai đoạn và sống tốt hơn - điều mà trước đây có nằm mơ mình cũng chưa từng nghĩ đến.

Đã có những giọt nước mắt rơi. Đó là khi mình bị cấp trên la mắng vì làm không tốt nhiệm vụ, bật khóc rưng rức chẳng cần biết xung quanh thế nào; là khi quá nản lòng chỉ muốn bỏ cuộc trở về với cuộc sống yên bình như lúc trước; là lúc tranh cãi đến tận đêm muộn chỉ vì chương trình gặp trục trặc. 

Nhưng sau tất cả, mình nhận ra được mệt mỏi và được muộn phiền đôi khi cũng là một dạng của hạnh phúc. Hạnh phúc vì những gì mình đang làm khiến cuộc sống này trở nên tốt đẹp hơn một chút: cho bản thân mình với những bài học của sự trưởng thành và cho những người xung quanh vì lợi ích chương trình mang lại.

Nếu áp lực và nỗi đau khiến người ta lớn lên thì những niềm vui là giá trị sống, khiến chúng ta bền bỉ hơn. 

Free Hugs Vietnam có đủ tất cả những gì mình cần cho một cuộc sống hạnh phúc. Đủ thử thách để mình lớn lên mỗi ngày, đủ yêu thương để níu mình ở lại và đủ trải nghiệm để luôn nhớ về nơi này như một phần tươi đẹp nhất của thanh xuân. 

Không hẳn là tất cả, nhưng sẽ luôn có ai đó ở bên mình những lúc đau khổ nhất và dùng hết sức của họ đến vực mình dậy. Sẽ có những buổi tối ấm áp ngồi cạnh nhau, chẳng ai nói gì cả nhưng vẫn thấu hiểu đến từng suy nghĩ. 

Có cả những người luôn "ghét" mình, nhưng mình lại chẳng thể giận người ta dù chỉ một giây vì đơn giản là mình hiểu. Và... có cả những cái ôm thật chặt nữa, đó là "đặc sản" của nhà mình.

Mình hi vọng ai cũng sẽ tìm được một Free Hugs của riêng họ, để được yêu thương và không phải trải qua cảm giác cô đơn hay đau khổ. Ai cũng cần được yêu thương thật nhiều, cả mình và bạn.

TTO - Tôi có hai người con. Con gái đầu khá ngoan và dễ dạy, vợ chồng tôi chịu khó lao động vất vả kiếm tiền đầu tư cho việc học của con. Con trai thứ hai, ra đời cách chị 6 năm, hơi bướng bỉnh chứ không ngoan như chị.

Nhà ôm ấm áp - Ảnh 4.
LITTLE SWEETIE (TP.HCM)

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Ký ức những lần tách - nhập tỉnh - Kỳ 8: Một thời Hậu Giang cứu đói lúa gạo cho các tỉnh

Với chủ trương "phải có không gian lớn để phát triển", tỉnh Hậu Giang được thành lập trên cơ sở hợp nhất tỉnh Cần Thơ và Sóc Trăng.

Ký ức những lần tách - nhập tỉnh - Kỳ 8: Một thời Hậu Giang cứu đói lúa gạo cho các tỉnh

Ký ức những lần tách - nhập tỉnh - Kỳ 7: Bình Trị Thiên sau thời khói lửa

Trong các tỉnh lớn được hợp nhất từ các tỉnh nhỏ sau năm 1975 ở nước ta thì tỉnh Bình Trị Thiên là một hiện tượng có nhiều điểm khác biệt so với các địa phương...

Ký ức những lần tách - nhập tỉnh - Kỳ 7: Bình Trị Thiên sau thời khói lửa

Ký ức những lần tách nhập tỉnh - Kỳ 6: Quảng Nam, Đà Nẵng về lại một nhà sau 28 năm

Trong nhiều tỉnh thành cả nước, Đà Nẵng và Quảng Nam có mối lương duyên đặc biệt khi nhiều lần chia tách, tái hợp.

Ký ức những lần tách nhập tỉnh - Kỳ 6: Quảng Nam, Đà Nẵng về lại một nhà sau 28 năm

Lời cảm ơn từ trái tim của người thương binh Nghệ An

'Cảm ơn nghĩa tình, sự tận tụy của báo Tuổi Trẻ, bố tôi và gia đình cảm nhận được tình người ấm áp giữa thành phố đông đúc, xa lạ'.

Lời cảm ơn từ trái tim của người thương binh Nghệ An

'Ai bánh mì nóng giòn đây' ở Himalayas

'Thành công rồi!' - chị Võ Thị Kim Cương reo lên khi mẻ bánh mì làm tại Nepal được nướng thành công sau hàng chục lần thất bại trước đó. Lần đầu tiên bánh mì chuẩn Việt Nam đặc ruột thơm ngon xuất hiện tại xứ sở dãy Himalayas hùng vĩ.

'Ai bánh mì nóng giòn đây' ở Himalayas

Ký ức những lần tách - nhập tỉnh - Kỳ 5: Phú là giàu có, Khánh là mừng vui

Cái tên sao khéo đậm đà - Phú là giàu có, Khánh là mừng vui, hai câu thơ của nhà thơ Sóng Hồng - Trường Chinh khi ông là chủ tịch Hội đồng Nhà nước về thăm Phú Khánh, đã nhắc nhớ cho nhiều người về vẻ giàu đẹp một thời của tỉnh này.

Ký ức những lần tách - nhập tỉnh - Kỳ 5: Phú là giàu có, Khánh là mừng vui
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar