25/05/2015 11:07 GMT+7

Mồ côi mẹ

MINH PHƯỢNG
MINH PHƯỢNG

TT - Lâm đến tòa soạn Tuổi Trẻ khi đường phố đã lên đèn từ lúc nào. Vẫn dáng vẻ vội vội vàng vàng, hớt hải, khô cằn ấy, Lâm lúng túng: “8g tối em mới tan làm rồi chạy đến đây ngay”.

Nguyễn Ngọc Lâm bón từng muỗng thức ăn cho mẹ là bà Nguyễn Thị Nhàn - Ảnh: M.Phượng

Nhận bao thư, Lâm cứ vân vê, chẳng dám cất ngay vào túi. Gần 20 triệu đồng - số tiền ấy không nhiều nhưng đối với Lâm lớn lắm. Lâm hiểu và cảm động với tấm lòng sẻ chia của bạn đọc dành cho mẹ và em trai trước hoàn cảnh nguy kịch, ngặt nghèo. (Lâm là nhân vật trong bài viết “Ngược xuôi chăm mẹ”  đăng trên Tuổi Trẻ ngày 20-4).

Có tiền nhưng chẳng thể chữa trị cho mẹ nữa rồi. Gương mặt Lâm buồn bã. Lâm đã không thể mang nụ cười của mẹ về bên mình. Lâm cho biết mẹ mình - bà Nguyễn Thị Nhàn - đã qua đời khi bài viết vừa lên báo. Bà ra đi bất ngờ vì bị phỏng toàn thân, để lại hai con trai dưới khoảng trời bơ vơ. Phút chốc, anh em Lâm mồ côi mẹ...

“Tội thằng Minh (em trai Lâm). Nó mới 12 tuổi. Nó bị phỏng cùng với mẹ, nằm khác bệnh viện nên không gặp mẹ. Rồi mẹ mất, Minh đang điều trị nên không về được. Mọi người giấu không cho biết” - Lâm kể. Mẹ mất, căn phòng trọ nơi ba mẹ con sống trước đây trả lại cho chủ. Anh em Lâm về lại nhà của ngoại, sống với mợ. Ngày Lâm vẫn đi làm, tối trở về căn gác nhỏ. Lâm luôn cảm giác bóng hình mẹ cứ quanh quẩn đâu đây, không cách nào nguôi ngoai được.

Sợ em trai buồn, sợ không có ai chăm em, Lâm không làm ca đêm, dành thời gian tối về ở cạnh em trai. Hai anh em tự dắt díu, san sẻ cùng nhau. Thương đứa con còm nhom, tưởng rằng phụ con được ít đồng bạc, nhưng chưa kịp làm gì thì mẹ Lâm ra đi. Chồng bà Nhàn cũng mới mất chưa được hai năm. Nhắc về mẹ, Lâm nói: “Đến giờ em vẫn không tin là sự thật. Đi làm về khuya, mệt nhưng toàn 4-5g sáng em mới thiếp đi được. Chắc do em cứ nghĩ về mẹ. Nhớ mẹ...”.

Với số tiền nhận được, Lâm cho biết sẽ dùng để tái khám và lo cho em trai. Khi ba mất, vừa học xong tiểu học, em trai Lâm nghỉ học đi làm vì nhà nghèo quá. “Em sẽ mướn gia sư về kèm cho em trai để nó nắm vững kiến thức. Năm học tới, nó sẽ quay lại học lớp 6 - Lâm dự định - Giờ chỉ còn mình nó, em sẽ ráng lo cho nó ăn học đầy đủ”.

MINH PHƯỢNG

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ cuối: Giao trọng trách cho thế hệ lãnh đạo hiện nay

Nhiều cán bộ nguyên lãnh đạo các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long từng trải những lần nhập - tách tỉnh trước đây, đã bày tỏ niềm tin vào đợt sáp nhập lần này.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ cuối: Giao trọng trách cho thế hệ lãnh đạo hiện nay

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 4: Kỳ vọng của người trẻ khi 'sắp xếp lại giang sơn'

Giữa những thay đổi lớn lao, nhiều người trẻ bày tỏ niềm tin về tương lai, cũng ý thức rõ trách nhiệm trong việc chung tay xây dựng quê hương mới.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 4: Kỳ vọng của người trẻ khi 'sắp xếp lại giang sơn'

Bình Hưng Hòa giã từ 'đất chết buồn hiu'

Từ một "vùng đất buồn hiu của người chết", nghĩa trang Bình Hưng Hòa ở quận Bình Tân (cũ) nay dần bừng lên sức sống mới. Ngôi trường tiểu học đầu tiên đang được xây dựng, máy móc rộn ràng, công nhân tất bật thi công suốt ngày đêm.

Bình Hưng Hòa giã từ 'đất chết buồn hiu'

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 3: Gà Bạc Liêu không còn gáy Cà Mau nghe

Từ 1-7, con sông Gành Hào không còn "nghĩa vụ" ngăn cách hai tỉnh này vì đã về chung một nhà. Người dân cũng nói vui gà Bạc Liêu giờ không còn gáy cho Cà Mau nghe vì hai tỉnh đã là một.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 3: Gà Bạc Liêu không còn gáy Cà Mau nghe

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 2: Về chung một nhà và niềm kỳ vọng

Dù còn bỡ ngỡ với tên gọi hay địa chỉ hành chính mới, người dân vẫn mang chung tâm thế: kỳ vọng chặng đường phát triển phía trước của quê hương.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 2: Về chung một nhà và niềm kỳ vọng

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 1: 'Anh Tây Ninh, em Long An' đã là kỷ niệm

Mới hôm qua thôi, nhiều người sống ở các vùng ranh tỉnh thành cũ còn đầy chuyện khôi hài như "nhà tôi Long An nhưng cái chuồng bò ở Tây Ninh", "con gái tôi dân TP.HCM lấy chồng Bình Dương dù hai nhà liền cái giậu mồng tơi"…

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 1: 'Anh Tây Ninh, em Long An' đã là kỷ niệm
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar