16/11/2012 17:59 GMT+7

Có quay về cũng dang dở thôi em

NGUYỄN HỒNG HUY
NGUYỄN HỒNG HUY

TTO - Sự hiếu thắng, bồng bột của tuổi đôi mươi phải chăng là nguy cơ lớn với tình yêu? Vì đâu khi đã chia xa, biết chắc không còn cơ hội "gương vỡ lại lành" nhưng vẫn không thể ngăn trái tim hoài nhớ thương nhau?

Đó cũng là những nỗi niềm trong tâm sự của bạn Nguyễn Hồng Huy, tiếp nối câu chuyện , cùng lời nhắn: "Tôi cảm thấy đã vơi bớt phần nào nỗi lòng khi chia sẻ với trang Tình yêu lối sống của Tuổi Trẻ Online".

Mời bạn đọc theo dõi và chia sẻ.

Phóng to

"Tôi chắc chắn rằng em đang nhớ về tôi, muốn tiếp tục chuyện tình cảm. Tôi cũng nhớ em nhiều lắm, nhưng chắc chắn sẽ không thể quay lại được nữa rồi" - Ảnh minh họa: từ photopin.com

Tôi là chàng trai không có gì đặc biệt ngoài việc học tốt, hơi khó gần, nhưng gần rồi thì sẽ dễ thân thiết và vui vẻ. Mối tình học trò trong sáng của tôi bắt đầu khi gặp em vào năm cuối năm cấp III, dù tôi luôn tự nhủ phải tập trung học tập, không được yêu đương.

Em nhỏ nhắn, vui vẻ, hòa đồng, rất đáng yêu, dễ thương, chỉ có điều hơi cứng đầu (vì là con gái út trong gia đình mà). Dường như tôi và em yêu nhau từ những ánh nhìn đầu tiên. Cuối cùng tôi cũng ngỏ lời thương em. Cả hai bắt đầu viết nên câu chuyện tình yêu thời học trò thật đẹp, khiến bao bạn bè ngưỡng mộ.

Kỳ thi đại học sắp về, chúng tôi động viên nhau từng ngày để cùng hướng đến mục tiêu đậu đại học và thậm chí nghĩ cả đến chuyện xây dựng gia đình tương lai. Tôi thi ngành quản trị kinh doanh, em thi ngành tài chính. Nhưng rồi tôi đậu vào một trường đại học ở Cần Thơ. Còn em đỗ khối B một ngành lạ và chắc sẽ khó xin việc sau này ở Cần Thơ. Em thương tôi nhiều lắm nên đã không dùng điểm khối A để xét tuyển một ngành kinh tế ở TP.HCM mà quyết tâm học ngành khối B để ở Cần Thơ bên tôi. Quyết định ấy khiến tôi thương em nhiều hơn.

Năm đầu đại học, chúng tôi thường lang thang trên con đường trong trường, ngồi bên nhau dưới tiết trời se se lạnh mỗi tối bên một bờ ao mà cánh sinh viên hay gọi là “bờ rau muống tình yêu”. Rồi hai đứa cùng nấu ăn. Ban đầu em nấu không ngon lắm vì em chưa từng làm việc ấy. Song, nhờ chăm chỉ lên mạng đọc hướng dẫn và thực hành nên "tay nghề" nấu nướng của em ngày càng nâng cao. Không biết tự bao giờ, tôi cảm thấy quen thuộc với những món ăn được chăm chút từ bàn tay em.

Nhưng rồi tình yêu không mãi đẹp như chúng tôi nghĩ. Chúng tôi có những ý kiến trái ngược nhau, tôi thấy chuyện ấy nho nhỏ thôi, vậy mà em hay giận. Em cứng đầu lắm, tôi cũng chẳng vừa. Vậy nên hai đứa giận nhau ngày càng thường xuyên. Tôi hiểu rằng đôi khi em giận tôi ít thôi nhưng vì tôi không biết cách dỗ dành nên mọi chuyện mới tệ hơn.

Em yếu đuối, hay khóc mỗi khi chúng tôi giận nhau. Có lần em làm tôi hốt hoảng khi em muốn tự tử chỉ vì tôi không xin lỗi, không dỗ dành em mà lại bỏ đi. Tôi hoang mang lắm và tự hỏi tôi có thể mang lại hạnh phúc cho em không? Tại sao tuần nào em cũng khóc vì tôi? Và rồi tôi quyết định nói lời chia tay em bằng cách nhắn tin và... lẩn trốn em. Tôi biết em đau khổ lắm, tôi càng đau khổ hơn. Nhưng biết sao được vì tôi thấy em mệt mỏi. Chỉ cầu mong thời gian có thể làm lành vết thương ấy cho cả hai.

Để quên em, tôi lao đầu vào học. Tôi cũng liên hệ bạn bè để hỏi thăm em và nghẹn lòng khi biết em gầy đi nhiều, không nói cười nhiều, lại hay khóc. Hai năm đầu đại học cũng trôi qua. Một lần, chúng tôi gặp lại nhau khi gặp gỡ nhóm bạn thời phổ thông, thấy em đã vui vẻ hơn phần nào, lòng tôi cũng vơi nhẹ.

Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ 20 của em, tôi và nhóm bạn uống rất say tại ký túc xá nơi em ở. Tôi vô cùng xúc động khi em chăm sóc tôi bằng bàn tay ấm áp ngày nào. Và đúng hôm ấy, chúng tôi quyết định quay lại với nhau. Những ngày vui được viết tiếp với những khoảnh khắc cùng vui chơi, ca hát, tập thể thao, nấu ăn...

Chúng tôi lại cãi nhau, lại cứng đầu, hiếu thắng. Trước khi tốt nghiệp đại học, một lần nữa tôi đau lòng nói lời chia tay em. Em da diết xin lỗi, hứa sẽ sửa đổi để cùng nhau xây dựng gia đình hạnh phúc. Nhưng tôi vô tình bỏ ngoài tai tất cả, quyết tập trung lập nghiệp, không để tâm chuyện tình cảm nữa.

Thời gian trôi qua, tôi biết em đã có việc làm và đang sống cũng khá tốt với những dự định của mình, em chưa yêu ai và cũng không cho ai yêu mình. Tôi biết em vẫn nhớ về tôi, muốn tiếp tục chuyện tình cảm. Tôi cũng nhớ em nhiều lắm nhưng chắc chắn sẽ không thể quay lại nữa rồi... Có phải tình yêu chỉ đẹp khi dang dở?

Mời bạn chia sẻ những ý kiến, trải nghiệm của riêng bạn với chủ đề này. Bài viết vui lòng gửi về email [email protected] (vui lòng gõ có dấu tiếng Việt, có đầy đủ thông tin tác giả).

NGUYỄN HỒNG HUY

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Tạm biệt TP.HCM, chiến sĩ bưng tráp dạm ngõ 'hậu phương' sau khi hoàn thành lễ diễu binh 30-4

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ luyện tập và tham gia diễu binh, diễu hành trong lễ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước tại TP.HCM, chàng chiến sĩ đã bưng tráp sang dạm ngõ ‘hậu phương’.

Tạm biệt TP.HCM, chiến sĩ bưng tráp dạm ngõ 'hậu phương' sau khi hoàn thành lễ diễu binh 30-4

Chỉ cần nghe tiếng cười của em và con

Anh sợ một mai em buông tay, căn nhà này sẽ trống vắng không chỉ bởi thiếu đi tiếng cười.

Chỉ cần nghe tiếng cười của em và con

Khi gia đình mất kết nối

Một số gia đình đang bị mất kết nối khi vợ chồng chỉ còn là vỏ bọc bên ngoài, không thể nói chuyện cùng nhau. Ba mẹ với con cái cũng vậy.

Khi gia đình mất kết nối

Yêu hết mình, chia tay hết hồn!

Với không ít bạn trẻ, tiền bạc có thể không phải là thước đo tình yêu. Nhưng trong nhiều trường hợp, tài chính lại là phép thử cay đắng nhất.

Yêu hết mình, chia tay hết hồn!

Cô gái tặng hoa và chiến sĩ diễu binh: Vẫn giữ liên lạc, lời hứa hẹn chưa thể nói

Trong mùa đại lễ 30-4, khoảnh khắc cô gái tặng hoa cho chiến sĩ trong đoàn diễu binh, diễu hành kỷ niệm 50 năm thống nhất đất nước bất ngờ gây sốt mạng xã hội.

Cô gái tặng hoa và chiến sĩ diễu binh: Vẫn giữ liên lạc, lời hứa hẹn chưa thể nói

Đừng bắt đàn ông phải mở 'hộp mù tâm lý'

Đàn ông không hề vô tâm, chỉ là do đang ưu tiên cho mục tiêu quan trọng hơn trong từng giai đoạn của cuộc đời. Họ thường nhìn sự việc một cách ngắn nhất, dễ nhất và ít phức tạp nhất.

Đừng bắt đàn ông phải mở 'hộp mù tâm lý'
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar