Ta chắt lọc từ đất quê vị ngọtMen tuổi thơ thành ly rượu say nồngLơ lửng đưa ta cùng trời cuối đấtĐến tàn say thu quạnh bến bờ đâu?
“Hồn anh như hoa cỏ mayMột chiều cả gió bám đầy áo em“(Nguyễn Bính)
Như“chiều cả gió“xui về,theo thơ Nguyễn Bính về quê thỏa hồn.
“Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,cau Liên phòng nhớ giầu không thôn nào“.
Cây đa giếng nước mời chào,cánh đồng rợp cánh cò chao ven làng.
Miếng trầu“chừng giập“đã sang,em sao lại trách “vội vàng chi anh“.
“Em nghe họ nói mong manh,hình như họ biết chúng mình với nhau”.
Trách cơn”gió cả đắt cau”,bắt em luôn cảm "để trầu đổ non”.
…
Hồn quê thầm lặng ngấm vương,níu chân bao kẻ tha phương như mình.
Nhớ làng Lưu - Khê Hà Nội
Làng tôi yêu dấu lâu nay,ai đi xa mấy cũng quay về làng.Trời tây xa lắc bàng hoàng,cuối đời chẳng lẽ về làng ẩn sao?
Làng tôi lam lũ bao đời,không buôn không bán trọn đời lúa khoai.Xa quê lòng dạ nguôi ngoai,chất quê đọng mãi, mệt nhoài nắng mưa.
Làng tôi đất mạng Ba Ba,địa linh nhân kiệt, không "Đa” không "Đề”.Không Tiến Sỹ Đế Vương không,nhân tình thế thái mênh mông tình người.
Làng tôi lao động quên mình,không ngồi gốc khế để rình chờ chim.Công Đường nơi ấy lặng chìm,không nhờ đền miếu để tìm chốn Quan.
…
Quê hương nghĩa nặng là bao?tim tôi thổn thức chở bao ân tình.Xa quê lòng dạ đinh linh,chất quê nguyên vẹn lung linh đất trời.
Bình luận hay