18/06/2017 18:30 GMT+7

Truyện ngắn 1.200 chữ: Bài văn con vẹt

Truyện ngắn 1.105 chữ của NAM BA
Truyện ngắn 1.105 chữ của NAM BA

TTO - Tuần sau lớp mình sẽ có bài tập làm văn. Đề bài là tả một con vật nuôi trong nhà nhé - cô giáo dặn trước khi cho lớp giải tán.

Minh họa: Trần Ngọc Sinh

Thế là suốt chiều thứ sáu, Tiến nghĩ về bài văn đầu tiên mà nó sẽ được viết vào tuần sau.

- Ba ơi, làm cách nào để tả cái gì đó? - Tiến hỏi khi ôm lưng ba nó trên xe máy về nhà.

- Trước tiên con phải quan sát cái đó. Phải quan sát kỹ, tìm ra càng nhiều chi tiết càng tốt.

Nhà Tiến có một con vẹt. Con vẹt do anh của Tiến cho ăn và tập nói là chính, chứ trước giờ Tiến cũng không quan tâm tới con vẹt lắm.

Chỉ đôi khi Tiến hay chọc cho con vẹt nói cho vui tai. Nhưng chiều hôm đó, Tiến tỏ ra quan tâm tới con vẹt một cách kỳ lạ. Nó giành với anh hai mang đồ ăn cho con vẹt để có dịp “quan sát cho kỹ.”

Anh hai cũng chẳng phản đối: càng lên lớp, anh càng bận bịu, nên giao cho thằng em làm mấy việc lặt vặt cũng tốt. Con vẹt ăn tạp. Hầu như Tiến đưa gì nó cũng ăn. Có gì đó rất vui khi xem một con vật ăn đồ mà ta đưa cho nó.

Sáng thứ bảy, thấy Tiến cho vẹt ăn và chăm chú nhìn ngắm, ba lại gần hỏi:

- Con quan sát được gì rồi?

- Dạ, con vẹt có lông ba màu - xanh lá, xanh dương, đỏ. Mắt nó màu đen mà có viền trắng. Mỏ nó to, mà cứng lắm; con đưa hột mít thô nó cũng cắn ăn tuốt.

- Ừ hay đấy. Con có sờ con vẹt chưa? Cảm giác như thế nào?

- Dạ con chưa thử.

Nói rồi Tiến mở cổng lồng, thận trọng dụ con vẹt ra nằm gọn trong hai bàn tay.

- Mượt, ấm - Tiến nhận xét - Hình như con thấy tim nó đập nữa, chắc nhanh gấp ba lần tim mình.

- Tốt. Nó kêu như thế nào?

- Anh hai có dạy nó nói “Chào” hoặc “Hi” hoặc “Anh đẹp trai”.

- Nhưng nó kêu như thế nào? Ý ba là nếu anh con không dạy nó nói mấy câu đó thì nó kêu tự nhiên như thế nào?

Thế là từ sáng tới trưa, Tiến ngồi rình coi con vẹt kêu như thế nào. Suốt ba bốn giờ đồng hồ, con vẹt chẳng kêu một tiếng. Khi Tiến định kết luận là vẹt ngoài tự nhiên chẳng kêu hót gì cả, thì con vẹt lại phát ra mấy tiếng.

- Éc éc éc éc - Tiến hồ hởi khoe với ba phát hiện của nó.

- Tốt. Màu sắc, cảm giác, âm thanh. Nhiêu đó đủ để con viết bài văn hay rồi.

***

Sáng thứ hai, Tiến vui vẻ đến lớp với hàng tá ý tưởng về con vẹt trong đầu. Mở đầu giờ học, cô giáo cho lớp chép chính tả một đoạn văn về “con chó nhà em”. “Nhà em có nuôi một chú chó... mắt chú long lanh như hai hòn bi ve”.

- Lớp về học thuộc đoạn văn này. Hai ngày nữa chúng ta viết bài nhé - cô giáo dặn - Cô sẽ xem lớp học hành như thế nào.

Về nhà, Tiến một mặt học thuộc đoạn văn con chó, một mặt suy nghĩ về con vẹt.

Sáng thứ tư, cô bảo cả lớp lấy giấy đôi ra. “Họ tên, lớp. Điểm lời phê. Đề: Tả một con vật nuôi”.

- Để tôi xem lớp học bài như thế nào. Lớp có 30 phút nhé.

Cô giáo vừa dứt lời, bốn chục cái đầu chúi xuống mặt bàn, cặm cụi viết. Tiến cảm thấy khó hiểu. Nó khều bạn cùng bàn hỏi khẽ:

- Ê, mày viết cái gì vậy?

- Mày không thuộc à? “Nhà em có nuôi một con chó”. Chép theo đi.

- Ờ.

Chỉ mười lăm phút, cả lớp đã chép xong bài văn con chó. Nhưng phải tới khi cô giáo báo thu bài, Tiến mới chấm câu kết.

Thứ sáu, giờ ra chơi, cô giữ Tiến ở lại nói chuyện.

- Con có học bài không?

- Dạ có - Tiến ngơ ngác.

- Thế con viết cái gì thế này?

- Dạ con viết tập làm văn.

- Thế bài tôi cho cậu chép, cậu vứt đi đâu rồi?

- Dạ bài đó con thuộc mà - Tiến lí nhí.

- Đọc tôi nghe, tôi khảo bài ngay tại chỗ này!

- Dạ, nhà em có nuôi một con chó... đôi mắt nó long lanh như hai hòn bi ve...

- Tốt. Lần sau kiểm tra tập làm văn, liệu mà chép nguyên bài đó vào nhé. Đặc biệt là bài thi học kỳ đấy.

- Dạ.

***

Họp phụ huynh cuối năm, cô giáo gặp ba Tiến.

- Con anh học rất tốt, chỉ có bài tập làm văn đầu tiên là cháu không làm đúng yêu cầu thôi. Cô giáo đưa cho ba Tiến xem bài tập làm văn Tiến viết.

“Anh tôi nuôi một con vẹt. Lông nó màu xanh lá tươi rói, xen kẽ vài vệt xanh dương và đỏ. Tôi có cầm nó trên tay mà vuốt ve bộ lông mượt của nó, thấy tim nó đập nhanh gấp ba bốn lần tim người.

Mắt nó tròn, đen và có viền trắng. Mỏ nó cứng, đưa hột mít thô nó cũng cắn ăn tuốt. Anh tôi dạy nó nói “Xin chào”, “Hi” với “Anh đẹp trai.” Nhưng tôi phải ngồi rình cả ngày mới biết nó kêu “Éc éc.” Chắc vì vậy mà người ta còn gọi nó là con két.

Không biết lúc nó nói mấy câu mà anh hai dạy, nó có hiểu gì không, hay nó nhái giọng anh hai để được anh cho ăn. Dù sao thì tiếng kêu của riêng nó đối với tôi rất hay, rất độc đáo. Đúng ra anh hai nên cho con vẹt ăn lúc nó kêu “éc éc” thay vì lúc nó nhái anh hai, vì con vẹt hiếm khi kêu tiếng của riêng nó lắm”.

- Bài này hay mà? - ba Tiến hỏi cô giáo.

- Nhưng không đúng bài mà lớp phải thuộc. Lỡ đề thi là tả con chó thì sao?

- Lỡ đề thi là tả cha nó thì sao?

- Anh yên tâm. Dù sao Tiến cũng đạt học sinh giỏi rồi, anh lo gì nữa?

Truyện ngắn 1.105 chữ của NAM BA

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Giáo sư Trần Văn Thọ gặp gỡ độc giả ba miền với Hồi ức đến tương lai

Sách 'Hồi ức đến tương lai' của giáo sư Trần Văn Thọ tập hợp những bài báo chính luận, ghi chép và tùy bút đầy trăn trở, giàu cảm xúc của ông, một trong những trí thức Việt Nam tiêu biểu tại Nhật Bản.

Giáo sư Trần Văn Thọ gặp gỡ độc giả ba miền với Hồi ức đến tương lai

Văn nghệ sĩ TP.HCM hành trình Theo dấu chân cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân năm 1975

'Theo dấu chân cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân năm 1975' là chủ đề hành trình về nguồn dành cho văn nghệ sĩ TP.HCM năm 2025.

Văn nghệ sĩ TP.HCM hành trình Theo dấu chân cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân năm 1975

Kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa nhận giải Văn hóa châu Á Fukuoka

Kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa của Việt Nam được trao giải Văn hóa châu Á Fukuoka năm 2025, hạng mục Nghệ thuật văn hóa.

Kiến trúc sư Võ Trọng Nghĩa nhận giải Văn hóa châu Á Fukuoka

Nơi kết thúc bắt đầu: Chọn quên hết hay nhớ thật nhiều?

Những hoàn cảnh trong vở Nơi kết thúc bắt đầu đều có một lý do để bước vào Cõi lưu luyến. Họ tạm dừng chân ở đây.

Nơi kết thúc bắt đầu: Chọn quên hết hay nhớ thật nhiều?

Điện Kính Thiên là biểu tượng quyền lực tối cao của triều đình Đại Việt

Điện Kính Thiên là biểu tượng quyền lực tối cao của triều đình Đại Việt, trải dài từ thế kỷ XI đến thế kỷ XVIII, là không gian vật chất quan trọng và mang giá trị về tâm linh và triết lý sâu sắc.

Điện Kính Thiên là biểu tượng quyền lực tối cao của triều đình Đại Việt

'Huyền thoại bún bò Huế' từng được Anthony Bourdain ca ngợi qua đời

Một số tin tức nổi bật: Thương Ba Sịa của Mẹ biển; Skibidi Toilet được chuyển thể thành phim; 'Lunch Lady' huyền thoại qua đời ở tuổi 58; Hoa hậu Somalia lên tiếng về hủ tục cắt âm vật.

'Huyền thoại bún bò Huế' từng được Anthony Bourdain ca ngợi qua đời
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar