18/02/2023 09:33 GMT+7
Trở lại chủ đề

Tôi nhớ lối về trải đầy cỏ cây

Thi thoảng trong những câu chuyện ngày xưa cũ, chị tôi hay nhắc về cây hoàng hậu trồng ở trước sân nhà. Mùa hè hoa rộ nở kết thành từng chùm vàng rực, đong đưa theo làn gió.

Cây hoàng hậu trong trí nhớ của tôi - Ảnh tác giả cung cấp

Cây hoàng hậu trong trí nhớ của tôi - Ảnh tác giả cung cấp

Những cánh hoa bay lả tả, vương đậu trên vai áo người đi qua. Có khi, hoa vô thức rơi trên tóc, chị tôi không muốn lấy xuống, chị bảo: "Để lát nữa, mái đầu sẽ thật thơm!". Tôi không còn nhớ chút gì về cây hoa ấy.

Trong những ký ức chập chờn mà tôi vẫn còn lưu giữ, tôi chỉ nhớ mỗi cái gốc cây cằn khô nằm chênh vênh giữa sân, bao bọc xung quanh là hàng cây dương được dượng tôi cắt tỉa gọn gàng. Bẵng đi một thời gian, cái gốc cây biến mất, khoảnh sân trải dài một lối đi đổ bằng bê tông và san lấp tất cả khoảng trống còn sót lại.

Kể từ đây, cây mai hoàng hậu chỉ còn hiện hữu trong hoài niệm. Ký ức đưa tôi trở về cánh đồng lau lách tuổi thơ, nơi mỗi buổi chiều tôi vẫn tha thẩn chơi đùa dọc quanh những bông lau trắng tinh mà quên mất việc mình phải trở Về nhà trước 5h.

Con mèo đen tha đàn con nghịch ngợm chạy trong đám xác lau vàng cong, móng tay của nó cào bới nhanh nhảu như thể có một chú chuột nhắt nào đó đang ẩn mình sau lớp thân khô rũ mục. Tôi dợm bước quay về nhà, bỏ lại tiếng kêu nhỏ nhẻ của đàn mèo hoang.

Trước khi rời khỏi, tôi vẫn còn nhớ hái vài ba nhành lau mới trổ. Tôi thích những chiếc bình tự chế được cắm đầy hoa. Tôi cắm tất thảy số lau vào trong một cái chai thủy tinh đã vỡ miệng và đặt ở bậu cửa sổ.

Đêm khuya, tôi và em gái sẽ ngồi nghiêm ngắn học bài cạnh đó. Ánh mắt sẽ lại vừa nhìn sách rồi lại vừa ngắm hoa cỏ lau phản chiếu dưới ánh đèn bàn nhàn nhạt. Trong tôi bỗng ngập tràn thứ cảm giác dễ chịu thật khó diễn tả thành lời.

Những năm tháng đi học xa nhà, tôi vẫn luôn nghĩ về con đường đất rậm rịt cây cỏ. Không lúc nào cây cỏ dừng sinh sôi nảy nở, dù bất kể mùa nào trong năm hay dù bất kể có một ai sẵn sàng bỏ thời gian phát quang để làm cho con đường trở nên thông thoáng, sáng sủa hơn.

Những tán cây vẫn vươn thẳng, nối dài và khao khát hướng đến ánh mặt trời. Như thể trong mỗi mầm cây tồn tại một linh hồn sống, chúng biết lan tỏa tình yêu thương, sự đùm bọc và chở che cho nhau.

Con đường đất chứng kiến quãng thời gian chị em tôi lớn lên, vui vẻ, an ấm, đủ đầy trong vòng tay ấm áp vô bờ của gia đình. Tôi biết rõ không một phương cách nào có thể giúp tôi quay về lại những tháng ngày tươi đẹp ấy.

Và tôi chỉ có thể ấp ôm vào trong hình ảnh cậu bé loắt choắt bám đuôi theo chiếc xe đạp sờn màu của chị, miệng ríu rít gọi với theo: "Chở em đi!" nhưng chị tôi vẫn chạy thẳng một mạch về phía trước.

Chị tôi đã chở những giấc mơ bé dại của tôi đến một nơi thật xa, không hẹn ngày gặp lại. Con đường cũ và bãi lau trắng của tôi vẫn nguyên vẹn như thế, tất cả cùng ẩn hiện trong nụ cười trong trẻo của một đứa trẻ, trong đáy mắt sâu kín của một gương mặt ưu tư, trong những nỗi nhớ da diết thấm thía nghẹn ngào...

Tôi nghẹn ngào bởi vì tôi không còn là đứa bé con đầu đội nắng cố bắt cho bằng được cánh chuồn mỏng tang nữa, tôi nhận ra mình đã thay đổi quá nhiều thế mà ký ức lại chẳng đổi khác bao nhiêu.

Hai chị em tôi thường hay nhắc về chuyện cũ trong những lần gặp mặt chuyện trò. Có một điều kỳ lạ, dưới mái nhà thân yêu, tôi không còn nhớ ra bản thân mình khôn ngoan thế nào ở nơi xa, tôi trở về với đứa trẻ trong tôi từng là.

Rồi thể nào chị tôi cũng hồi nhớ đến cây ổi khẳng khiu nhưng rất sai quả: "Còn nhớ cây ổi dại mọc sau vườn không? Vỏ mỏng, ruột đỏ dày thơm. Cây ổi thâm thấp mà chỉ cần với tay là hái được ấy. Lúc đó em nhỏ chừng ngần này".

Người ta thường bảo nhau, chỉ người già mới thích nói chuyện xưa. Có những chuyện nói đi nói lại nhiều lần đến mức thuộc lòng, vậy mà chúng ta vẫn tỉ tê kể cho nhau nghe?

Câu chuyện có thể không còn mới, hoặc thậm chí không đủ hấp dẫn, lôi cuốn nhưng câu chuyện ấy tổng quan được dệt lên từ những sợi kỷ niệm khó quên. Mà càng khó quên thì người ta lại càng mong níu giữ. Đó cũng là một lý do quan trọng thôi thúc tôi vững tin trở về nhà - trở về con người chính tôi.

Bước qua bờ đất ngập tràn cỏ cây hiền hòa, tôi sẽ về lại ngôi nhà đầm ấm thân thương. Bỏ lại bao mệt mỏi và những quản ngại âu lo phía sau, mắt tôi ngắm nhìn hàng cây xào xạc vọng về những thanh âm ấu thơ trong vắt. Bất chợt tôi thẫn thờ, trước sân nhà tôi, từng chùm hoàng hậu rực rỡ khoe sắc từ bao giờ?

Cảm ơn hơn 720 bạn đã gửi bài Về nhà

Cuộc thi viết "Về nhà" là nơi để bạn đọc chia sẻ những cuộc trở về nhà - trở về gia đình yêu dấu của mình trong mùa xuân với những cuộc đoàn tụ đong đầy cảm xúc, để rồi từ đó ở lại hay ra đi rồi cũng hướng tới sống tốt hơn, chăm chút hơn cho gia đình và xã hội.

Cuộc thi Về nhà dành cho mọi bạn đọc trong và ngoài nước. Bài viết không quá 1.200 chữ, ưu tiên kèm ảnh hoặc video giới hạn 5 phút... và gửi về địa chỉ email [email protected].

Giải thưởng: 1 giải nhất - 20 triệu đồng, 1 giải nhì - 15 triệu đồng, 1 giải ba - 10 triệu đồng, 10 giải khuyến khích - 5 triệu đồng/giải.

Tính đến ngày 18-2, cuộc thi đã nhận được 720 bài dự thi. Hạn chót nhận bài: ngày 1-3.

BAN TỔ CHỨC

Cuộc thi Về nhà: Tôi nhớ lối về trải đầy cỏ cây - Ảnh 3.

Ngoại nhiều con, nhiều cháu mà giờ ngoại cô đơn

Đứa cháu gái chưa bao giờ quên cái dáng ngồi co của bà ngoại nó. Như sáng nay, chạy xe qua phố, thấy một bà già ngồi xo lo ở góc chợ bán mấy thứ lặt vặt. Mọi âm thanh xô bồ, ồn ã của phố xá dừng lại trước mẹt rau của bà già.

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Hậu trường tại Truyền hình Quốc phòng hôm phát trực tiếp lễ duyệt binh Ngày Chiến thắng của Nga

Một ngày sau lễ duyệt binh Ngày Chiến thắng trong chiến tranh vệ quốc vĩ đại diễn ra ở Nga ngày 9-5, dư âm vẫn còn nguyên vẹn trong lòng ông Vũ Mạnh Cường.

Hậu trường tại Truyền hình Quốc phòng hôm phát trực tiếp  lễ duyệt binh Ngày Chiến thắng của Nga

Trần Lực: Sân khấu không bao giờ chết, chỉ các nghệ sĩ chết

‘Khán giả không bao giờ quay lưng với một thứ nghệ thuật hay. Có người nói sân khấu chết rồi; tôi lại cho rằng sân khấu không bao giờ chết, mà do các nghệ sĩ chết’.

Trần Lực: Sân khấu không bao giờ chết, chỉ các nghệ sĩ chết

Lạc vào vòng xoáy vũ trụ bao la trong tranh acrylic của 'là Hương'

Trong triển lãm cá nhân đầu tiên mang tên 'là Hương 2025', họa sĩ Nguyễn Thu Hương trình bày sắp đặt hơn 150 tranh acrylic và 400 đĩa gốm, 150 bình gốm thể hiện cá tính sáng tạo, cảm xúc nghệ thuật riêng.

Lạc vào vòng xoáy vũ trụ bao la trong tranh acrylic của 'là Hương'

PGS.TS Phạm Văn Tình đột ngột qua đời

PGS.TS Phạm Văn Tình - chuyên gia về ngôn ngữ học, phó viện trưởng Viện Nghiên cứu Việt Nam học, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Việt Nam học - đột ngột qua đời sáng sớm nay, 10-5.

PGS.TS Phạm Văn Tình đột ngột qua đời

Làm món đậu hũ xốt mắc khén Lai Châu, củ sen Đồng Tháp chiên giòn cùng đầu bếp Thanh Thiện

Cuốn sách 'Ăn xanh sống lành' vừa được đầu bếp Trần Lê Thanh Thiện giới thiệu đến mọi người, gửi thông điệp: Ăn chay không đơn thuần vì tôn giáo, mà vì sức khỏe an lành của chúng ta.

Làm món đậu hũ xốt mắc khén Lai Châu, củ sen Đồng Tháp chiên giòn cùng đầu bếp Thanh Thiện

Vụ bắn súng thần công ‘lạc’ vào khán giả: Đề nghị cung cấp giấy tờ nguồn gốc pháo cho công an

Đơn vị tổ chức mô phỏng bắn súng thần công ở khu vực Kỳ đài Huế được yêu cầu cung cấp các loại tài liệu, giấy tờ chứng minh nguồn gốc hợp pháp của loại pháo cho Công an TP Huế.

Vụ bắn súng thần công ‘lạc’ vào khán giả: Đề nghị cung cấp giấy tờ nguồn gốc pháo cho công an
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar