
Biên lai tiền phòng và tiền thế chân 200.000 đồng của một khách sạn ở TP Phan Thiết (Bình Thuận) - Ảnh: MÂY TRẮNG
Tôi ghé một khách sạn 2 sao ở TP Phan Thiết (Bình Thuận) nghỉ một đêm. Làm thủ tục, nữ tiếp tân yêu cầu trả trước tiền phòng, đồng thời nói tôi đưa 200.000 đồng làm tiền thế chân, và ghi biên lai là "cọc dịch vụ".
Thế chân, phía dịch vụ nắm đằng chuôi
Đại ý nhân viên nói nếu tôi dùng đồ ăn thức uống của phòng hoặc hư hỏng mất mát đồ đạc trong phòng sẽ trừ vào.
Đồng thời, tôi hỏi thông tin quét mã chuyển khoản, cô đề nghị tiền phòng chuyển khoản, riêng tiền cọc dịch vụ (200.000 đồng) nên đưa tiền mặt để ngày mai tiện trả lại khi tôi trả phòng.
Nhưng thú thật, tôi hơi ngỡ ngàng sau khi đi một quãng đường đến làm thủ tục theo kiểu như vậy. Điều tôi nghĩ một cơ sở lưu trú nên có là nụ cười tươi và thủ tục nhanh gọn lẹ, nhưng đổi lại là thủ tục mang tên "cọc dịch vụ".
Trước nay, khi du lịch, công tác, tôi lưu trú khá nhiều nơi nhưng chưa gặp trường hợp tiền "thế chân" này. Cũng có thể một số nơi có nhưng tôi chưa biết.
Hỏi bạn bè, những bạn đã đến nhiều nơi trên thế giới, họ cũng chưa gặp trường hợp này.
Tiền cọc giữ phòng khi đặt qua ứng dụng hoặc việc trả tiền phòng trước là có, còn cọc dịch vụ với lời giải thích của nữ nhân viên khiến du khách như tôi cảm thấy mất thiện cảm khi vừa đặt chân đến.
Có lẽ có trường hợp du khách dùng đồ ăn thức uống của phòng mà không báo lại để thanh toán, hoặc làm hư hỏng thiết bị mà không bồi thường. Nhưng nếu có, xác suất là bao nhiêu trong rất nhiều khách lưu trú? Sao người làm dịch vụ chỉ muốn nắm đằng chuôi?
Khi trả phòng, tôi có hỏi sao lại có khoản đặt cọc này. Một nhân viên khác cho biết là quy định khách sạn, do khách hay làm mất thẻ phòng (thẻ từ mở cửa phòng) nên trừ vào.
"Hai trăm ngàn đồng này nó cũng không có nhiêu hết, như làm cháy cái gì nó cũng hơn rồi. Quy định nó vậy rồi chứ không phải là không tin tưởng khách", nhân viên nói.
Đúng thật, số tiền không có bao nhiêu và sẽ được trả lại, nhưng cái mất là sự thiện cảm của khách.
Những lời lẽ cứng nhắc, thiếu thiện cảm
Tò mò, trước đó tôi mở cuốn nội quy khách sạn xem thử, hơi bị "đơ" với những lời lẽ khá cứng nhắc.
Chẳng hạn: "Khi nhận phòng, quý khách vui lòng kiểm tra các đồ dùng, vật dụng, trang thiết bị theo danh mục, nếu phát hiện không đủ hoặc hư hỏng, dính bẩn, báo ngay cho nhân viên lễ tân…".
Trước khi khách nhận phòng, phía khách sạn chuẩn bị phòng đủ tiêu chuẩn, rồi khách vào phòng phải kiểm tra những món vật dụng có ổn không.
Nếu chúng không ổn mà đến lúc trả phòng, dù không phải lỗi mình nhưng do không kiểm tra nên khách sẽ phải bồi thường?
Hoặc lưu ý: "Ban quản lý khách sạn có thể yêu cầu quý khách phải rời khách sạn mà không hoàn trả bất cứ chi phí nào nếu quý khách cố tình bỏ qua và vi phạm nội quy khách sạn".
Những yêu cầu trên cần thiết để đảm bảo quyền lợi đôi bên. Nhưng có thể dùng cách hành văn nhẹ nhàng và bớt nắm đằng chuôi lạnh lùng như thế được không?
Cũng trong chuyến đi, khi lưu trú ở TP Đà Lạt, tôi không hề gặp bất kỳ điều phiền lòng nào về khoản phòng như vậy.
Hoặc ở những nơi khác cũng thế, không có khoản tiền thế chân theo kiểu có gì thì đền bù, dù là ở khách sạn 5 sao hay khu nghỉ dưỡng.
Không biết có phải tôi khó tính hay không, chỉ mong đây như một sự chia sẻ, góp chút ý kiến nhỏ để câu chuyện lưu trú thoải mái hơn mà thôi.
Có yêu cầu đặt tiền thế chân để bồi thường thiệt hại cho khách sạn
Tôi có tìm hiểu trên một số trang web hướng dẫn du lịch, có vài trang viết về khoản đặt cọc phòng bao gồm đặt cọc an ninh, còn gọi là đặt cọc thiệt hại cho khách sạn, để thanh toán chi phí phát sinh hoặc hư hỏng đồ đạc.
Bên cạnh đó, có lẽ phía khách sạn cho rằng theo quy định hiện nay, phía dịch vụ lưu trú không được giữ giấy tờ tùy thân của khách khi làm thủ tục nhận phòng. Nếu xảy ra hư hỏng, mất mát đồ đạc, họ có khoản thế chân bù vào phần nào, hoặc sẽ khiến khách ý thức hơn khi lưu trú.
Tuy nhiên phía khách sạn có chụp lại căn cước công dân, có nơi photo, lưu số điện thoại của khách. Do đó, tôi nghĩ đây cũng không nên là lý do thế chân như trên.
Bình luận hay