15/04/2015 10:30 GMT+7

​Nỗi sợ mang tên “rửa”

QUANG PHƯƠNG
QUANG PHƯƠNG

TT - Chuyện lớn chuyện nhỏ đều... “rửa”, không chỉ một lần mà nhiều lần. Người bị “rửa” sợ đến... xanh mặt.

Với rất nhiều người, “rửa” là nỗi ám ảnh - Ảnh: T.T.D

“Rửa” hiểu là thết đãi bạn bè khi bản thân có tin vui.

Chuyện “rửa” khá phổ biến trong giới sinh viên. Ở xóm tôi trọ có một chàng sinh viên được bầu làm bí thư chi đoàn của lớp. Sau buổi đại hội đó, anh dốc hầu bao “rửa” chức hết 2 triệu đồng. Chưa hết, về khu trọ bạn bè xóm trọ biết tin “đè” anh ra bắt “rửa” tiếp. Hết đường trốn, anh phải đi “vét” số tiền còn lại trong thẻ ATM hơn 500.000 đồng để mua thùng bia và ít đồ ăn về thết đãi bạn trọ. Kết quả, hai tuần cuối tháng phải... ăn mì gói cho qua bữa. Cười ra nước mắt là chuyện mấy nam sinh viên có bạn gái mới cũng phải làm lễ “rửa” bạn gái với bạn bè, khu trọ: ít thì vài trăm nghìn đồng, nhiều cũng tốn đôi ba triệu đồng.

Mới đây nhất, thằng em tôi cũng xanh mặt vì “rửa”. Chuyện là nó vừa nhận bằng tốt nghiệp cử nhân xong, vậy là cả lớp hùn tiền kéo nhau đi “rửa” bằng. “Rửa” xong với lớp, bạn bè đồng hương lại bắt “rửa” tiếp. Mới ra trường chưa xin được việc, không có tiền vậy là phải gọi về năn nỉ xin tiền cha mẹ ngoài quê. Khổ nỗi ông bà ngoài quê cũng túng thiếu nên chỉ biết than: “Chưa có việc làm mà tiệc với tùng tiền đâu chịu nổi”. Cuối cùng vì sĩ diện, chú đành mượn tiền bạn bè để đãi bạn bè.

Buồn cười nhất là có anh bạn đồng hương vừa được bạn bè làm trong ngành ngân hàng giới thiệu và làm cho cái thẻ Visa. Ngày nhận thẻ, để trả công bạn bè và “rửa” cái thẻ mới, theo gợi ý của bạn bè, anh đưa cả nhóm đến một nhà hàng ở quận 7. Kết quả phải cà thẻ hết hơn 5 triệu đồng. “Tin lành đồn xa”, những lần họp mặt bạn bè sau đó anh luôn bị dồn vào thế con nhà “đại gia”, vậy là tiếp tục cà thẻ. Bị gài thế đến độ mỗi lần có người gọi đi giao lưu, họp mặt bạn bè là anh bỏ thẻ ở nhà để khỏi... mang nợ ngân hàng.

Nhìn đi nhìn lại trong cuộc sống hằng ngày, ôi thôi không biết bao nhiêu chuyện buộc con người ta phải “rửa”. Bản thân không muốn nhưng bạn bè, đồng nghiệp cứ “đía” nhau hoài khiến người ta hết đường từ chối. Bạn bè, đồng nghiệp có tin vui là điều đáng mừng. Chung vui, gửi lời chúc mừng đến họ là điều nên làm. Nhưng chuyện gì cũng bắt khao, bắt “rửa” liên tục thì... đuối lắm rồi “rửa” ơi!.

QUANG PHƯƠNG

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Doanh nghiệp ‘chạy’ xong 14 thủ tục vẫn chưa xong vì ‘dự án chưa có trong quy hoạch’

Vòng địa phương Diễn đàn kinh tế tư nhân khu vực miền núi phía Đông Bắc Bộ ghi nhận nhiều ý kiến đóng góp của doanh nghiệp trẻ. Điều nổi cộm khiến doanh nghiệp nhỏ miền núi hụt hơi vì phải chạy theo quy hoạch.

Doanh nghiệp ‘chạy’ xong 14 thủ tục vẫn chưa xong vì ‘dự án chưa có trong quy hoạch’

Ngắm chó cảnh, 'hoa hậu' mèo trong cuộc thi thú cưng đầu tiên tại miền Trung

Hàng trăm chú chó cảnh quý, "hoa hậu" mèo tụ hội về Đà Nẵng trong cuộc thi thú cưng lần đầu tổ chức tại miền Trung.

Ngắm chó cảnh, 'hoa hậu' mèo trong cuộc thi thú cưng đầu tiên tại miền Trung

Chưa tới 30 phút, bạn có thể cứu một mạng người

Quy trình hiến máu hiện nay diễn ra rất nhanh chóng với việc quét mã QR căn cước công dân, an toàn và hoàn toàn miễn phí. Người hiến máu sẽ trải qua các bước kiểm tra sức khỏe, lấy máu và nghỉ ngơi dưới sự hỗ trợ của nhân viên y tế.

Chưa tới 30 phút, bạn có thể cứu một mạng người

Tôi cấm học sinh dùng điện thoại trong giờ học, thực hiện rất khó khăn

Tôi quyết định áp dụng việc cấm điện thoại ở nhiều buổi học hơn, với hy vọng kéo dần các bạn về trạng thái tư duy học tập độc lập cần có.

Tôi cấm học sinh dùng điện thoại trong giờ học, thực hiện rất khó khăn

Nhọc nhằn mưu sinh, chồng con 'quay lưng', làm sao tôi giữ được sự dịu dàng?

Cuộc sống tôi mơ ước chỉ là ngày ngày bình yên bên gia đình nhỏ, không cần nhà lầu xe hơi, chỉ mong ngôi nhà thật sự là một tổ ấm.

Nhọc nhằn mưu sinh, chồng con 'quay lưng', làm sao tôi giữ được sự dịu dàng?

Đừng chờ đến khi chỉ còn một tấm ảnh thờ mới ước gì mình hiểu cha mẹ sớm hơn

Tôi ra đời làm đứa con 'lộc trời cho' trong ánh mắt nửa mừng rỡ, nửa lo lắng của những người đã bước sang bên kia dốc cuộc đời.

Đừng chờ đến khi chỉ còn một tấm ảnh thờ mới ước gì mình hiểu cha mẹ sớm hơn
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar