06/05/2008 15:02 GMT+7

Nguyễn Trọng Khôi: Kỷ niệm và hoài nhớ

Theo DIÊN VỸDoanh nhân Sài Gòn Cuối tuần
Theo DIÊN VỸDoanh nhân Sài Gòn Cuối tuần

Đã gần tròn bốn năm kể từ cuộc triển lãm của Nguyễn Trọng Khôi và Trịnh Thanh Tùng tại gallery Tự Do, mới đây qua email, Khôi nhắn về bảo rằng anh sẽ lại sắp mang tranh về bày ở quê nhà…

Nguyễn Trọng Khôi là một trong số các họa sĩ Việt Nam khá thành công ở Mỹ. Trong khoảng mươi năm trở lại nay anh có nhiều triển lãm cá nhân tại Boston, thành phố anh đã định cư nhiều năm, cũng như vài nơi khác. Anh bán được tranh, có lúc, như vào năm 2004, một phòng tranh của Khôi bán được vài chục bức mà khách mua tranh là người bản xứ. Điều đó chẳng phải dễ dàng gì với một người đã qua thời tuổi trẻ khi sang định cư ở Mỹ. Ngay một số tác giả đã thành danh ở quê nhà, xa xứ cũng gặp không ít trở ngại khi muốn sống được với nghiệp vẽ.

Phóng to

Tĩnh vật bình gốm

Nguyễn Trọng Khôi cũng phải trải qua những tháng ngày lận đận, phải làm nghề tay trái để nuôi tay mặt cầm cọ và mơ đến một ngày được sống hoàn toàn với hội họa. Có một điểm mốc trong hành trình sáng tác của anh, đó là năm 1993, trước khi nhịp cầu quan hệ Việt - Mỹ được chính thức nối lại, đã có một triển lãm tranh lưu động trên đất Mỹ với tên gọi “Cách một đại dương” (An ocean apart). Trong triển lãm đó, Nguyễn Trọng Khôi có mấy tác phẩm vẽ về nông thôn, hình thành từ ký ức những năm tuổi thơ sống ở đồng quê vùng Vĩnh Phú trước khi theo gia đình vào Nam năm 1954.

Và Khôi còn rẽ lối sang âm nhạc, sáng tác và hát những bài tình ca, những ca khúc chất chứa bao nỗi hoài nhớ quê nhà. Tháng 7-1999, khi lần đầu sang Mỹ, đến Cali, tôi được nghe những khúc ca của Khôi trong một đêm ngủ tại nhà một người bạn trẻ đang học nhiếp ảnh. Lúc ấy tôi đã làm mọi cách mà vẫn không sao liên lạc được với Khôi, kể cả qua các họa sĩ người Việt chơi thân với anh. Rồi Khôi về thăm nhà lần đầu tiên sau hơn mười năm xa xứ, có mang về tặng bạn bè mấy tập nhạc và đĩa CD của anh.

Có một buổi ở nhà anh Nguyễn Quang Sáng, dưới gốc cây mận đang nở trắng những hoa, cánh và nhụy hoa rụng trên vai, trên tóc chúng tôi, Khôi đã ôm đàn hát say mê những sáng tác của anh. Vẫn như ngày nào khi còn ở quê nhà, trong những cuộc rượu bạn bè, anh đã hát bằng chất giọng trầm ấm và thật đàn ông của mình. Nghe Khôi hát những ca khúc mênh mang, những bài hát thời tiền chiến thì không thể nào quên được.

Nhưng chuyện viết nhạc, ra CD của anh cũng chỉ là ngẫu hứng của kẻ đa tài, hào hoa, cái nghiệp vẽ đã vận vào anh mới làm nên một Nguyễn Trọng Khôi đích thực. Buổi đầu sáng tác, Nguyễn Trọng Khôi vẽ hiện thực. Giỏi hình họa anh còn vẽ các minh họa bút sắt và bút lông sắc sảo trên báo. Sang Mỹ, có nhiều năm anh theo đuổi khuynh hướng trừu tượng nhưng giai đoạn gần nay anh trở lại với hội họa biểu hình nhưng hiện thực trong tranh anh đã được nâng lên ở một tầm vóc mới, với cái thần hồn mới, đặc biệt là ở tranh tĩnh vật. Những chiếc bình gốm cũ kỹ, rạn nứt, những chai lọ trong xó bếp hay góc sân, những viên cuội lặng lẽ và những bức tượng thạch cao câm nín…

Phóng to

Đêm

Thế giới tĩnh vật của Nguyễn Trọng Khôi là thế, như anh từng bày tỏ trong một bài trả lời phỏng vấn, rằng: “Xem tranh tĩnh vật cho ta cái cảm giác đơn giản, đạm bạc như được trở về lại một góc nhà thời thơ ấu, tìm thấy những vật quá đỗi thân tình, quá đỗi kỷ niệm… Quanh ta, chúng luôn có đó, lặng lẽ, an phận, tưởng như đời đời vẫn thế…”. Vẫn là thế giới ngập tràn những kỷ niệm và hoài nhớ. Nhưng chính những kỷ niệm và hoài nhớ đó nuôi cảm xúc cho người nghệ sĩ sống xa quê. Những đồ vật “quá đỗi thân tình, quá đỗi kỷ niệm” đã được thăng hoa bằng cảm xúc và, thật ra, chúng không hề câm nín mà đang mách bảo nhiều điều, khơi gợi lên những ngẫm ngợi về đời người hữu hạn.

Gần đây, hai bức tranh anh vẽ ở Sài Gòn đã lâu được Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM sưu tầm và đem trưng bày trong một triển lãm trước Tết Mậu Tý. Bảo tàng cũng đã tìm cách liên hệ với anh để có được những thông tin cần thiết về tác giả và tác phẩm. Với Nguyễn Trọng Khôi, đó cũng là một niềm vui, niềm vui tìm lại những đứa con tinh thần của mình ngỡ đã bị chìm khuất trong những thăng trầm thế sự.

Phóng to

Đối thoại

Phóng to

Tĩnh vật

Theo DIÊN VỸDoanh nhân Sài Gòn Cuối tuần

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Viết văn giống như nấu ăn, mùi thơm món ăn ngon sẽ lan sang hàng xóm

'Dù bạn làm gì, viết gì đi chăng nữa thì hãy ghi nhớ sứ mệnh của mình. Tôi là nhà văn, người kể chuyện và truyền cảm hứng qua con chữ' - nhà văn Đông Tây chia sẻ.

Viết văn giống như nấu ăn, mùi thơm món ăn ngon sẽ lan sang hàng xóm

Kho báu của Napoleon và Công nương Diana gây chấn động các phiên đấu giá quốc tế

Hai bộ sưu tập gắn liền với hai biểu tượng lịch sử - Hoàng đế Pháp Napoleon Bonaparte và Công nương Diana - vừa tạo nên cơn sốt tại các nhà đấu giá quốc tế.

Kho báu của Napoleon và Công nương Diana gây chấn động các phiên đấu giá quốc tế

Trung tâm Triển lãm Việt Nam được bàn giao phục vụ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh

Phó thủ tướng Chính phủ Mai Văn Chính đánh giá Trung tâm Triển lãm Việt Nam không chỉ là công trình có giá trị về mặt kỹ thuật, mà còn là công trình văn hóa có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, biểu tượng cho khát vọng vươn lên.

Trung tâm Triển lãm Việt Nam được bàn giao phục vụ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh

Nhà văn Thái Lan qua đời, 'tứ đại tài tử Hong Kong' hội ngộ nơi vĩnh hằng

Ngày 27-6, nhà văn Thái Lan - một trong 'Tứ đại tài tử Hong Kong' - đã qua đời ở tuổi 83 vì bệnh nặng. Theo di nguyện của ông, gia đình không tổ chức tang lễ để tránh làm phiền người thân và bạn bè.

Nhà văn Thái Lan qua đời, 'tứ đại tài tử Hong Kong' hội ngộ nơi vĩnh hằng

Daesung Big Bang liên tục khen chả giò, sinh tố và heo sữa quay, fan kêu ‘mê Việt Nam rồi chứ gì’

Daesung liên tục khen các món ăn Việt Nam. Khán giả nói ‘mê Việt Nam rồi chứ gì’, chào mừng anh quay trở lại.

Daesung Big Bang liên tục khen chả giò, sinh tố và heo sữa quay, fan kêu ‘mê Việt Nam rồi chứ gì’

Lalo Schifrin, nhà soạn nhạc phim Mission: Impossible, qua đời ở tuổi 93

Lalo Schifrin ra đi đột ngột khiến nhiều khán giả tiếc thương, bởi ông đã sáng tác hơn 100 bản nhạc phim và truyền hình, nhiều trong số đó là những tác phẩm kinh điển của cả một thế hệ.

Lalo Schifrin, nhà soạn nhạc phim Mission: Impossible, qua đời ở tuổi 93
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar