24/12/2007 16:13 GMT+7

Mùa đông muộn...

PHẠM THỊ THANH BĂNG
PHẠM THỊ THANH BĂNG

TTO - Học chung một lớp cấp 3 nhưng chẳng bao giờ tôi và bạn nhìn mặt nhau. Bạn còn tuyên bố với tụi con trai cùng lớp sẽ chẳng bao giờ làm bạn với con bé như tôi - một con bé lúc nào cũng gây rắc rối.

Phóng to
Ảnh minh họa
TTO - Học chung một lớp cấp 3 nhưng chẳng bao giờ tôi và bạn nhìn mặt nhau. Bạn còn tuyên bố với tụi con trai cùng lớp sẽ chẳng bao giờ làm bạn với con bé như tôi - một con bé lúc nào cũng gây rắc rối.

Cuộc đời thế mà hay, luôn tạo cho người ta nhiều bất ngờ, dù điều đó là hạnh phúc hay đau khổ...

Vẫn thói quen hằng ngày của mình, hôm đó đi học về tôi ghé tiệm Internet quen thuộc và bắt đầu vào chatroom để tán gẫu. Một cái nick thật lạ nhảy vào: mylovestory2515... và... hai đứa làm quen từ dạo đó. Đều đặn một tuần vài lần, tôi vẫn hay nói chuyện với nickname đó và thường kể lan man về những chuyện bạn bè, lớp học cho bạn nghe. Bạn luôn lắng nghe tôi, kể cả những lúc tôi vui hay buồn.

Một ngày kia vô tình đang học trên lớp, qua vài câu chuyện của vài người bạn trong lớp, tôi và bạn cùng lúc phát hiện thì ra gần hai năm nay người mình nói chuyện không ai xa lạ mà là bạn và tôi. Tôi còn nhớ rõ khuôn mặt gượng đỏ như gấc của bạn khi biết điều đó. Vậy mà không hiểu sao Noel cuối cấp năm đó, bạn lại mở lời mời tôi đi dự sinh nhật của bạn đúng vào ngày Chúa ra đời. Một đêm Thánh thật vui và ấm áp khi cả hai đã nói chuyện thật gần gũi, và dường như bạn và tôi hiểu nhau rất nhiều...

Mùa đông năm đó có lẽ là mùa đông đẹp nhất ở Quảng Ngãi mà tôi và bạn đã trải qua. Tình bạn của cả hai đứa được vun đắp và vun vén bằng những chiều đạp xe đi dạo cùng nhau trên con đường đầy gió, đầy màu hoa sữa và cả mùi của những chiếc bánh phở nóng như muốn chảy hết mọi thứ ra. Những lúc đó tôi luôn giành ăn phần hơn với bạn. Bạn cũng vậy, hai đứa không ai chịu thua ai.

Thấm thoắt đã hai năm trôi qua, thời gian luôn không chờ đợi ai, nhất là với những người lãng phí nó. Cũng Noel năm ngoái khi vừa vào học trong thành phố này, tôi nhận được tin từ một người bạn rằng bạn phải chịu án tù bốn năm vì một chút sĩ diện và nóng nảy của mình trong một lần quá chén với bạn bè. Vậy mà bạn giấu tôi tất cả, vẫn lên mạng và tán gẫu với tôi như ngày nào, xem như không có chuyện gì xảy ra.

Bạn còn kể với tôi rằng bạn đang hẹn hò với một con bé gần trường rất dễ thương. Chợt có một ngày, mọi thứ dường như mất hết... Ngày bạn phải rời nơi đó đi đến nơi khác xa hơn để làm lại cuộc đời, tôi đã nằm ở nhà trùm chăn để tự đối diện và suy ngẫm lại tất cả. Có phải khi mọi thứ vỡ vụn rồi thì người ta mới hối tiếc vì đã đánh mất nó?

Mùa đông năm nay ở Sài Gòn hình như đến muộn hơn. Noel năm nay chắc chắn sẽ không lạnh như Noel năm đó đâu, Cường à... Ở nơi xa này tôi luôn cầu chúc cho bạn luôn sống vui vẻ, và hãy nhớ rằng tôi vẫn luôn ở bên cạnh bạn, mong sao bạn sẽ sớm tìm lại được tuổi trẻ và tương lai của mình! Hãy sống bản lĩnh và thật mạnh mẽ, bạn nhé!

PHẠM THỊ THANH BĂNG

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Rể Tây kể chuyện cưới vợ Việt, nghe đến đâu 'thương' đến đó

Hiện ngày càng nhiều người nước ngoài cưới vợ Việt, nhưng đôi khi gặp không ít 'thử thách' do văn hóa khác biệt.

Rể Tây kể chuyện cưới vợ Việt, nghe đến đâu 'thương' đến đó

Mải miết quẹt app hẹn hò: Người bị 'nghiện', kẻ hoài nghi chính mình

Lướt miệt mài, quẹt tích cực mãi mà chẳng gặp chân ái mình nhưng nhiều bạn trẻ vẫn nghiện cảm giác được sống trên các ứng dụng hẹn hò.

Mải miết quẹt app hẹn hò: Người bị 'nghiện', kẻ hoài nghi chính mình

Sống lâu hơn nhờ gia đình hạnh phúc

Chất lượng hôn nhân và sức khỏe là hai yếu tố song hành trong tuổi thọ.

Sống lâu hơn nhờ gia đình hạnh phúc

Tạm biệt TP.HCM, chiến sĩ bưng tráp dạm ngõ 'hậu phương' sau khi hoàn thành lễ diễu binh 30-4

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ luyện tập và tham gia diễu binh, diễu hành trong lễ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước tại TP.HCM, chàng chiến sĩ đã bưng tráp sang dạm ngõ ‘hậu phương’.

Tạm biệt TP.HCM, chiến sĩ bưng tráp dạm ngõ 'hậu phương' sau khi hoàn thành lễ diễu binh 30-4

Chỉ cần nghe tiếng cười của em và con

Anh sợ một mai em buông tay, căn nhà này sẽ trống vắng không chỉ bởi thiếu đi tiếng cười.

Chỉ cần nghe tiếng cười của em và con

Khi gia đình mất kết nối

Một số gia đình đang bị mất kết nối khi vợ chồng chỉ còn là vỏ bọc bên ngoài, không thể nói chuyện cùng nhau. Ba mẹ với con cái cũng vậy.

Khi gia đình mất kết nối
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar