23/10/2018 11:21 GMT+7

Ly kỳ huyết thống cha con - kỳ cuối: Một đoạn kết có hậu

HOÀNG ĐIỆP
HOÀNG ĐIỆP

TTO - Đám cưới muộn đã qua được một tháng mà chị Hoa vẫn chưa hết cảm xúc trong hạnh phúc mình mới có được. 34 tuổi đầu, đã xác định ở vậy nuôi con một mình thì lại gặp được hạnh phúc.

Ly kỳ huyết thống cha con - kỳ cuối: Một đoạn kết có hậu - Ảnh 1.

Kể về quá khứ, chị Hoa không ngăn nổi những giọt nước mắt chứa chan.

Một đoạn quá khứ buồn

Quê chị ở một tỉnh miền núi, mà làng chị ở con gái đến 13, 14 tuổi đã có người để ý. Ai 23 tuổi mà chưa được chồng rước đi là coi như cao số. Vừa học xong lớp 9, mẹ bảo chị ở nhà chờ lấy chồng.

Chồng chị là một thanh niên hơn chị 2 tuổi, con một người đàn bà góa và côi cút trong xóm, mẹ chị vì thương người côi cút mà động viên chị kết hôn với người thanh niên kia. Và chị đồng ý.

17 tuổi, chị mặc áo cô dâu dù chưa đủ tuổi đăng ký kết hôn. Chị mới về làm dâu thì mẹ chồng qua đời, chị phải cáng đáng công việc trong nhà, nuôi đứa em thay mẹ.

Người chồng sau một thời gian mặn nồng thì lấy cớ gia cảnh khó khăn phải đi làm thuê ở tỉnh khác mà chưa kịp để cho chị một mụn con nào. Chị vò võ nuôi em chồng chờ chồng. Những nợ nần trong nhà trong khi mẹ chồng ốm, em tuổi ăn tuổi học, chị phải lo toan một mình.

Một năm, hai năm, ba năm..., anh chồng vẫn bặt vô âm tín. Mẹ chị thương con dò tìm khắp nơi không biết thằng rể ở chỗ nào, cuối cùng có người quen báo nó xuống tận Quảng Ninh làm than thuê và lấy vợ dưới đó.

Bảy năm tuổi xuân của chị trôi đi. Gương mặt già nua sập đến. Chị ôm quần áo về lại nhà mẹ đẻ. Bảy năm công sức đổ sông đổ biển.

Rồi người quen giới thiệu chị xuống Hà Nội làm công nhân. Chị có sức vóc, sự nhẫn nại, chăm chỉ... nên ngoài tiền tiêu xài còn dành được tiền để chăm sóc bản thân. Chị trẻ lại. Lòng lại phơi phới vui. Và chị gặp anh Tuấn.

Chị khai thật mình đã có một đời chồng. Chị chỉ mong muốn có một đứa con để nương tựa lúc già chứ cũng không mong muốn hạnh phúc gì lớn lao. Anh Tuấn bảo anh là con út trong nhà, gia đình gia giáo nhưng sẽ thuyết phục cha mẹ.

Rồi may mắn ước nguyện của chị trở thành hiện thực. Chị có thai. Chị về báo cho mẹ đẻ biết. Người nhà chị ai cũng mừng và động viên chị gắng gỏi nuôi con. Trong khi anh Tuấn chần chừ, chị gói ghém tiền bạc trở về quê mua đất, mua bò, mua gà chăn nuôi chờ con ra đời.

Khi biết chị mang bầu, anh Tuấn nói với một người nhà rằng chị đã có một đời chồng. Người này khuyên anh đừng vội nói với cha mẹ.

Trong khi anh chưa nói với bố mẹ thì chị đã về quê, cắt đứt mọi liên lạc với anh. Anh dò hỏi mấy chỗ không biết chị đâu, bèn nói còn duyên thể nào cũng gặp.

Từ bấy anh không tìm hiểu thêm một người con gái nào nữa. Bố mẹ hỏi, anh bảo chưa thấy người phù hợp.

Chị về quê sinh con, bố mẹ làm thêm cho một căn nhà nhỏ. Ngoài chăn nuôi, chị mùa nào thức nấy, ở quê có sản vật gì ngon chị lại chở xuống Hà Nội bán.

Thằng cu càng lớn càng giống bố như đúc. Nó vui với các anh chị em khác trong nhà, không bao giờ hỏi bố ở đâu.

Gặp lại hạnh phúc

Khi đứa con trai gần 4 tuổi, trong một chuyến đưa hàng về Hà Nội giao, chị Hoa tình cờ gặp lại anh Tuấn. Sau một hồi hỏi han, chị cho biết con trai đã 4 tuổi và chìa ảnh đứa bé trên điện thoại cho anh xem.

Anh Tuấn cũng cho chị Hoa biết anh vẫn chưa kết hôn, thời gian qua đã đi tìm chị nhưng không gặp và anh mong muốn được gặp đứa bé.

Rồi anh bỏ công việc, theo chị về quê gặp thằng bé. Vừa mới nhìn thấy con, anh như gặp lại tuổi thơ ấu của mình. Tuấn gặp bố mẹ Hoa và xin phép được về nhà thưa chuyện với cha mẹ mình.

Không giống như lần Hoa mới mang bầu, lần này sau khi anh thưa chuyện cùng bố mẹ rằng anh có một đứa con và nay nó đã gần 5 tuổi, bố mẹ anh hết sức ngỡ ngàng và hỏi thăm về thằng bé.

Nội tộc đã tổ chức cuộc họp bất thường rồi đưa ra quyết định: đưa cả hai mẹ con về để người lớn được gặp mặt.

Đó là chuyến đi nhiều xúc động với chị Hoa và đứa bé. Tất nhiên, thằng nhỏ không hiểu đi đâu. Mẹ bảo đi Hà Nội chơi. Nó rất vui.

Chị Hoa kể: "Lúc ấy tôi không biết mọi người trong gia đình anh Tuấn sẽ đối xử với tôi ra sao. Họ có cả gia đình, họ hàng, cả hàng xóm, nếu lỡ có ai làm tổn thương thằng bé thì chị biết bảo vệ con thế nào?".

Cũng không ngoài dự đoán, mặc dù bố mẹ của Tuấn điềm tĩnh nhưng trong họ hàng anh cũng có người đặt câu hỏi nghi ngờ: Liệu thằng bé có phải con của Tuấn không? Sao bao nhiêu năm mẹ nó không đưa về đây nhận họ hàng mà giờ mới về?

Còn việc thằng bé giống Tuấn thì người giống người thôi mà, có gì chắc chắn đâu...

Ly kỳ huyết thống cha con - kỳ cuối: Một đoạn kết có hậu - Ảnh 2.

Sum họp

Vì những lời này, để cho chắc chắn chị Hoa và anh Tuấn đành phải làm thủ tục xét nghiệm ADN cho anh và con trai chị Hoa. Kể lại việc đi xét nghiệm, chị Hoa còn hồi hộp.

"Lúc ấy tôi cứ lo lắng rằng lỡ kết quả xét nghiệm sai thì sao, mình biết chắc chắn đó là con anh ấy nhưng khoa học cũng nhầm lẫn chứ. Khi đó thì bẽ bàng lắm" - chị Hoa kể.

Nhưng thật may, chị Hoa không phải lo lắng lâu, kết quả giám định ADN cho thấy anh Tuấn và đứa bé có quan hệ .

Anh Tuấn chia sẻ: "Khi có kết quả ADN, bố tôi mắng tôi ghê lắm, tại sao yêu đương biết có bầu rồi mà không báo gia đình tính, để thằng bé hơn 4 năm trời sống thiếu tình cảm gia đình nhà nội. Rồi người ngoài không biết lại bảo nhà nội thất đức".

Ngay sau đó là các thủ tục nhận cha cho con giữa anh Tuấn và đứa bé được tiến hành. Anh chị cũng ra ủy ban để đăng ký kết hôn, nhập hộ khẩu về Hà Nội để thằng bé kịp vào năm học mới.

Và một đám cưới ấm cúng với nhiều khách đến chúc phúc cho chị Hoa, hàng xóm nhà chị cũng nói rằng đúng có phúc có phần, biết bao đứa trẻ đã bị gia đình nhà bố không chịu thừa nhận mà phải chịu cảnh lớn lên không có gia đình họ nội.

Nhờ đứa con, có thêm một gia đình

Cho đến giờ, khi ngồi nhắc lại câu chuyện của mình, chị Hoa lúc thì xúc động rơi nước mắt, lúc lại cười tít mà rằng: "Đúng là trời không phụ lòng người.

Tôi cứ nghĩ mình sẽ nuôi con một mình, vừa làm mẹ vừa làm cha cháu nhưng nào ngờ gặp được người chồng và gia đình chồng rất đỗi tử tế để con tôi có một mái ấm vẹn lành.

Nhờ có đứa con, tôi đã có thêm được cả một gia đình".

HOÀNG ĐIỆP

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ cuối: Tôi hạnh phúc được là người dân TP.HCM

Tháng 8-1997, tôi nhận giấy báo trúng tuyển Trường ĐH Luật TP.HCM. Ngày tôi rời quê Quảng Ngãi để vào TP.HCM học, má rưng rưng nước mắt căn dặn: "Ở trỏng con gắng học hành thật tốt để má ở nhà an tâm buôn bán, tằn tiện lo cho con ăn học".

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ cuối: Tôi hạnh phúc được là người dân TP.HCM

Săn trăm ký cá từ đống chà khô hồ Dầu Tiếng

Làm nghề cá mà hổng cần đem nhiều ngư cụ, chỉ với đôi bao tay và mấy ống dây dài 30 - 40m, nhưng lượng cá mỗi ngày họ bắt được lên đến hàng trăm kg.

Săn trăm ký cá từ đống chà khô hồ Dầu Tiếng

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 5: Trả nghĩa thành phố bằng một đời thầy thuốc

Sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, bác sĩ Phan Bảo Khánh vào ngành y trong giai đoạn đất nước ở thời kỳ lịch sử đầy biến động.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 5: Trả nghĩa thành phố bằng một đời thầy thuốc

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Dang tay với những phận người khó khăn

TP.HCM dang rộng vòng tay với cả bao thân phận nghèo khó, những người khiếm khuyết, thiệt thòi cũng có thể mưu sinh thiện lương ở TP này.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Dang tay với những phận người khó khăn

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Từ gánh hàng rong đến cuộc sống đủ đầy

25 năm trước, khi bước chân lên chuyến xe rời TP hoa phượng đỏ Hải Phòng vào TP.HCM lập nghiệp, bà Vũ Thị Thoa (53 tuổi, hiện ngụ phường An Khánh, TP Thủ Đức) chỉ có vỏn vẹn vài bộ quần áo và một ít tiền phòng thân.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Từ gánh hàng rong đến cuộc sống đủ đầy

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 3: Gói cháo bột TP.HCM mang ra thế giới

Thuận, ông chủ trẻ của thương hiệu cháo bột cá lóc Cà Mèn, nói rất biết ơn khi được thành phố tạo cơ hội tốt nhất cho những người xa quê.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 3: Gói cháo bột TP.HCM mang ra thế giới
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar