14/09/2013 06:03 GMT+7

K’Hiếu, mẹ của những đứa con mồ côi

MAI VINH - CHÍNH THÀNH
MAI VINH - CHÍNH THÀNH

TT - Bà K’Hiếu ở huyện Lâm Hà (tỉnh Lâm Đồng) có bảy người con, nhưng đều là những đứa trẻ mồ côi của bản làng và của những người mẹ vì hoàn cảnh phải chạy trốn chính giọt máu mình hoài thai.

Phóng to
K’Niệm đã 13 tuổi nhưng mọi sinh hoạt vẫn dựa vào bà K’Hiếu - Ảnh: Mai Vinh

Bà K’Hiếu bước vào cuộc đời của một người mẹ khi vừa tròn 14 tuổi.

Hồn nhiên như cây cỏ

Bà K’Hiếu sinh năm 1959, 7 tuổi bà mồ côi mẹ. Cha bà đi lấy vợ sau đó. Bà bơ vơ nếm những đắng cay, khổ cực của cuộc đời không cha không mẹ giữa núi rừng.

Ngày ấy, con bé K’Hiếu chạy từ nhà này sang nhà khác để trông em cho nhà chủ đổi lấy củ khoai, chén cháo. Lớn hơn, K’Hiếu bươn bả hết buôn làng này đến buôn làng khác để phụ nhà chủ trồng khoai trồng sắn. Có chủ nhà tốt bụng chia cho bà ít lúa. Năm K’Hiếu 14 tuổi, K’Đời, một người đàn bà có ba đứa con ở cùng buôn, qua đời sau một cơn sốt rét rừng. Bà chứng kiến cái chết ấy, ở tuổi 14 bà mường tượng được số phận của những đứa trẻ nhỏ nhất chỉ mới 3 tháng tuổi, lớn nhất vừa lên 5. Vài tháng sau, chồng bà K’Đời lấy vợ để lại những đứa con trong nhà sàn không mấy lành lặn. K’Hiếu dắt K’Len, K’Lễ, K’Hiểu về nhà mình. Giữa dòng hồi tưởng, bà ngập ngừng: “Lo tụi nó bơ vơ giống mình nên dắt về, sợ nhất là tụi nó sẽ chết đói”. Trong nhóm trẻ đó, K’Len là anh cả. Nó không gọi mẹ mà chỉ gọi tên K’Hiếu. Bà cười: “Tôi chỉ cao hơn K’Len cái đầu”.

Đến giờ, khi đã dựng vợ gả chồng và lo nhà cửa cho năm người con lớn, K’Hiếu cũng không hiểu tại sao bà lại có đủ sức để chăm lo những đứa trẻ lớn lên khỏe mạnh. Có lẽ đó là sức mạnh tích tụ trong suốt những năm tháng đơn độc tìm mọi cách để tồn tại giữa núi rừng và tình thương dành cho người cùng cảnh ngộ. K’Hiếu lại nghĩ: “Ngày đó mình liều thật, thấy thương thì mang về, là trẻ con mình không tính xa hơn”.

Không đành bỏ trẻ bơ vơ

Hồn nhiên nên K’Hiếu không lường được hết những vất vả sẽ dồn lên vai mình. 3g sáng bà rời khỏi nhà đi gánh phân thuê. Oằn lưng ròng rã một ngày thì đủ tiền mua gạo cho bốn người ăn trong ngày. Đó là những ngày may mắn, những lúc không có việc làm thuê thì cả gia đình chịu cảnh đói. Dù là mẹ nhưng nói cho cùng khi đó bà cũng chỉ là đứa trẻ, K’Hiếu nhớ lại: “Nhìn người ta ăn bánh, mẹ thèm mà con cũng thèm”.

Ngày K’Len bị viêm phổi, nửa đêm lên cơn sốt rồi co giật, mẹ K’Hiếu ôm con chạy ra đường, gọi khắp tứ phương mong người buôn làng tỉnh giấc ứng cứu. Những lo lắng cơm áo luôn thường trực khiến K’Hiếu trưởng thành nhanh hơn những người cùng trang lứa. K’Hiếu cầm dao lên núi phát rẫy. Đôi tay bà không ngừng nghỉ để có sắn khoai đổi lấy áo quần và thuốc uống cho những đứa con hay đau ốm. Và cũng bằng tình thương, bà lần lượt cưu mang thêm những đứa trẻ khác là K’Hoài, K’Hồi, K’Lưu và K’Niệm, mồ côi khi mới vài tháng tuổi hoặc khi vừa lọt lòng.

Ngày đó, buôn bên cạnh có chàng thanh niên K’Dẹo, chồng K’Hiếu bây giờ. K’Dẹo nghe tiếng K’Hiếu làm lụng vất vả nuôi ba đứa con người dưng mà thương. Ông kể lại rằng lúc ấy ông đến thăm K’Hiếu vì tò mò. Nhưng sau khi chứng kiến K’Hiếu quần quật trên nương làm lụng để có khoai sắn nuôi con thì ông thương. Đôi mắt nhăn nheo của K’Dẹo rạng rỡ nói về vợ: “Ba mẹ phản đối, sợ mình lấy K’Hiếu về sẽ khổ. Nhưng mình quyết ở cùng K’Hiếu vì thương nó quá”.

Sau này, mỗi lần K’Hiếu ôm về một đứa bé đỏ hỏn, ông K’Dẹo bình thản phụ vợ chuẩn bị những đồ đạc để nuôi con nhỏ. Với ông đó là chuyện không bàn cãi, ông nghĩ rằng: “Mình không làm được việc tốt thì để vợ mình làm. Thấy trẻ bơ vơ vợ mình chịu không đành thì mình cũng vậy đó”. Điều dưỡng Lê Thị Minh ở Trung tâm Y tế huyện Lâm Hà (Lâm Đồng) bảo hễ thấy có trẻ bị bỏ rơi là nhớ tới K’Hiếu. Nhắn bà một câu thôi thì giữa đêm bà cũng tới rồi ôm đứa nhỏ ấp vô lòng mình xuýt xoa như thể con ruột của mình. “K’Hiếu giờ lớn tuổi, kinh tế khó khăn nên tôi không cho bà biết chuyện những đứa trẻ bị bỏ rơi nữa, sợ bà thương quá mang về rồi nuôi không nổi”, bà Minh kể.

Lòng mẹ chưa yên

Vợ chồng K’Hiếu không sinh con. Bà bảo: “Sợ khi có con thì mình không công bằng nữa, chúng nó so đo mất đoàn kết trong nhà”. K’Hồi vừa ôm đứa con ba tháng tuổi vừa kể về mẹ K’Hiếu với ánh mắt sáng lấp lánh: “Nếu không có mẹ giờ này có lẽ tôi đã chết hoặc lang thang đâu đó”. K’Hồi về với mẹ K’Hiếu khi mới 3 tháng tuổi. Ngôi nhà mái ngói khang trang mà K’Hồi đang ở là ngôi nhà mẹ K’Hiếu xây lên. Ban đầu K’Hiếu định ở nhưng khi con gái có chồng thì bà cho hai vợ chồng. Còn K’Hiếu và chồng lại tiếp tục ở căn nhà nhỏ lụp xụp cạnh bên. Nhiều lần K’Hồi năn nỉ bà dọn về ở chung, bà gạt: “Già rồi, ăn cũng ít, ngủ thì cần có cái giường là xong. Tụi con thương mẹ thì lỡ mẹ có chuyện gì thì ráng lo cho thằng K’Niệm”.

K’Niệm là đứa trẻ bị bỏ rơi ở Trung tâm Y tế huyện Lâm Hà năm 2000. Bà đưa về nuôi đến năm 3 tuổi thì cậu bé có dấu hiệu tâm thần. Bà bán lần lượt nương rẫy, vườn tược để chạy chữa nhưng không thành công. Gần đây, gia đình khánh kiệt nên bà thôi chạy chữa. Căn nhà bà không có nhiều đồ đạc lành lặn, phần lớn sứt mẻ. Những cánh cửa cũng chung số phận. Bà bảo: “Mỗi khi lên cơn K’Niệm lại phá vậy đó”. Chuyện K’Niệm làm bà đau đáu, không dám rời nhà quá nửa ngày.

K’Niệm thường la ó chạy phá khắp nhà, bàn tay rướm máu sau một hồi cào cấu vào tường. Bà ôm nó vào lòng như ôm đứa trẻ lên 3. Được vuốt ve, K’Niệm nằm lặng im rồi vùi đầu vào ngực bà ngủ ngon lành. “Bít lá ó lơi - ngủ yên đi con”, câu ru ấy hằng đêm vẫn tiếp tục vẳng lên trong căn nhà xập xệ, tiếng ru làm dịu đi tiếng la hét ú ớ vẳng lên bất thình lình trong đêm tối.

Trong mắt mọi người

“Anh em nhà tôi chưa bao giờ coi mẹ là mẹ nuôi. Mẹ là mẹ đúng nghĩa, chưa bao giờ tôi cảm thấy thiệt thòi nhờ có mẹ”.

Con nuôi K’Hoài (học sinh Trường THPT Dân tộc nội trú tỉnh Lâm Đồng)

“Chuyện của bà là câu chuyện điển hình về tấm lòng nhân hậu tại thị trấn. Nhiều lần chúng tôi tính đến chuyện gửi K’Niệm đến các trung tâm nhưng bà không chịu. Bà lo rằng không ai thương K’Niệm như bà”.

Ông Bùi Trọng Thiềm (chủ tịch UBND thị trấn Đinh Văn, huyện Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng)

MAI VINH - CHÍNH THÀNH

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Phép bù trừ xây dựng gia đình hạnh phúc

Hội Liên hiệp phụ nữ TP.HCM tuyên dương "Gia đình văn hóa, hạnh phúc tiêu biểu" năm 2025 toàn TP.

Phép bù trừ xây dựng gia đình hạnh phúc

Đám cưới đặc biệt bên giường bệnh

Trong Ngày Gia đình Việt Nam 28-6, Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM thông tin về một đám cưới xúc động đã diễn ra tại bệnh viện.

Đám cưới đặc biệt bên giường bệnh

Vợ chồng cùng vượt sóng thất nghiệp

Thất nghiệp, khi rớt trúng ở độ tuổi trung niên, không chỉ là cú sốc nghề nghiệp mà còn tiềm ẩn nguy cơ rạn nứt trong đời sống hôn nhân.

Vợ chồng cùng vượt sóng thất nghiệp

Yêu là phải biết ghen?

Tôi có một chị bạn nhắn tin nhờ tôi nghe tâm sự xem chị hành xử như vậy đúng hay sai. Khi chồng đi công tác xa về, chị ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ trên quần áo của anh.

Yêu là phải biết ghen?

Những bà mẹ nhà quê

Mạ tôi, má bạn hay bất kỳ người phụ nữ lam lũ nào lớn lên, xoay xở, vun vén giữa một thời khốn khó bủa vây đều xây nếp nhà từ sự cần kiệm đến mức khắc kỷ.

Những bà mẹ nhà quê

Đám cưới ngày lụt: Cô dâu bật khóc và niềm vui bất ngờ

Nước lũ dâng cao tại Huế, Quảng Trị… khiến nhiều cô dâu, chú rể ‘méo mặt’ vì sợ khách không đến đám cưới.

Đám cưới ngày lụt: Cô dâu bật khóc và niềm vui bất ngờ
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar