20/03/2016 13:59 GMT+7

Hai bà cháu “chim cánh cụt”

YẾN TRINH (yentrinh@tuoitre.com.vn)
YẾN TRINH ([email protected])

TT - Hơn một năm nay, người dân ở khu vực chợ Bến Thành (TP.HCM) đã quen với hình ảnh một người phụ nữ cùng đứa cháu gái cụt tay sáng nào cũng nhẫn nại hiền lành chào mời họ mua từng tờ vé số.

Hai bà cháu khi mưu sinh trên đường phố

Bà là Trần Thị Láng (52 tuổi), còn cháu bé tên Võ Ngọc Ân (6 tuổi) đã nương nhau mà sống như thế từ khi cô bé mới chào đời.

Chúng tôi gặp bà Láng khi bà đang mời khách qua đường mua vé số. Dáng bà thấp bé trong bộ đồ bộ, nón lá, bà cất tiếng mời khách mua vé số. Cạnh bên, bé Ân dùng cằm giữ xấp vé số ở cổ, líu lo mời khách.

Có người mua, người lắc đầu nhưng hiếm khi chúng tôi thấy cô bé tỏ ra buồn rầu. Hai tay Ân cụt đến vai, một bên lộ ra một khoảng tròn, một bên là mẩu thịt hình dạng giống như ngón tay. Đôi mắt sáng, gương mặt bầu bĩnh làm giảm bớt ấn tượng về dáng đi khòm của Ân vì cô bé bị vẹo cột sống.

“Mỗi ngày tôi bán chừng 150 tờ, tới trưa trưa thì về, chứ nó mệt tội lắm. Mà để nó ở phòng trọ, tay thì không có nên tôi không yên tâm - bà Láng nói về đứa cháu - Hồi cuối năm ngoái nó hay mệt, khó thở, đưa đi khám bác sĩ nói nó bị cột sống vẹo ép vào tim, phải mổ sắp xương nhưng tốn rất nhiều tiền. Giờ mệt là môi nó tím lại”.

Trưa đứng bóng, xấp vé số cũng hết. Bà Láng lấy nón đội cho Ân rồi dắt tay cháu ra bến xe buýt đón xe về căn phòng trọ trong hẻm đường Hưng Nhơn (xã Tân Kiên, huyện Bình Chánh). Gương mặt rịn mồ hôi, Ân vẫn cười nói.

Cô bé ngồi bệt xuống nền, dùng một chân giữ ly nước, một chân nhấn vòi. Uống xong, Ân rót tiếp một ly đưa cho nội.

và lúc ở phòng trọ - Ảnh: Yến Trinh

Ngoài việc không có tay, Ân còn sinh non, lúc sinh chỉ nặng 1,7kg. Cha mẹ của Ân do cái nghèo không cáng đáng nổi việc nuôi cô bé. Để giữ cháu mình xa khỏi những khổ đau, từ khi Ân 6 tháng tuổi bà đã ẵm cô bé rời quê nhà Bạc Liêu lên Sài Gòn. Bà Láng giở mớ giấy khám bệnh và toa thuốc của Ân cho chúng tôi xem.

“Tôi không nhớ được Ân vô viện bao nhiêu lần. Có khi giữa đêm nó bệnh, tôi chạy ra đường kêu xe ôm chở cháu lên bệnh viện mà lo thắt ruột. Lỡ có chuyện gì...” - bà bỏ lửng câu nói.

Căn phòng trọ chừng 12m2 bày một cái tivi cũ, chiếc chiếu và hai con gấu bông người ta vứt đi bà nhặt về cho Ân chơi, mấy cái nồi nhôm móp treo góc bếp...

Mỗi tháng bà trả 700.000 đồng tiền trọ, và cái giá này cũng là lý do bà chọn ở tuốt miệt ngoại thành thay vì trọ gần nơi mình bán vé số. Vậy nhưng số tiền trọ đó cũng là quá nhiều đối với hai bà cháu.

Có lẽ do bị bệnh từ nhỏ nên Ân ít ăn, bà Láng phải dồn tiền mua một ngày mấy hộp sữa cho cô bé uống. Bà không biết chữ, Ân lại càng không dù đã đến tuổi vào lớp 1.

Không biết chữ nhưng Ân thông minh, thích vẽ. Cô bé nói muốn thành họa sĩ. Ân có mấy quyển tập tô, màu sắc hài hòa tuy hơi nhòe nhoẹt bởi tô bằng hai chân. Cô bé mượn chúng tôi chiếc bút rồi dùng chân phải vẽ những hình tròn tròn, hào hứng nói đó là núi, là con mèo, là mây...

Mỗi ngày bà Láng thức dậy lúc 4g sáng, chuẩn bị đồ đạc gồm cái túi bỏ xấp vé số, cầm thêm chai nước, rồi bà gọi Ân dậy. Sau đó bà ẵm Ân, choàng khăn xéo qua cổ mình và bọc cô bé gọn trong chiếc khăn.

“Ân nó 20 ký rồi nên ẵm đi bộ nửa tiếng từ đây ra bến xe buýt mỏi chịu không nổi. Có cái khăn đỡ hơn, lên xe ngồi thì đắp cho nó ấm mà ngủ tiếp...”. Hai bà cháu ra đi, bắt đầu cuộc mưu sinh khi dãy phòng trọ còn im ngủ và con đường thì vắng tanh, không có bàn tay nào dang ra cho hai số phận mong manh ấy.

YẾN TRINH ([email protected])

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Sống lâu hơn nhờ gia đình hạnh phúc

Chất lượng hôn nhân và sức khỏe là hai yếu tố song hành trong tuổi thọ.

Sống lâu hơn nhờ gia đình hạnh phúc

Tạm biệt TP.HCM, chiến sĩ bưng tráp dạm ngõ 'hậu phương' sau khi hoàn thành lễ diễu binh 30-4

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ luyện tập và tham gia diễu binh, diễu hành trong lễ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước tại TP.HCM, chàng chiến sĩ đã bưng tráp sang dạm ngõ ‘hậu phương’.

Tạm biệt TP.HCM, chiến sĩ bưng tráp dạm ngõ 'hậu phương' sau khi hoàn thành lễ diễu binh 30-4

Chỉ cần nghe tiếng cười của em và con

Anh sợ một mai em buông tay, căn nhà này sẽ trống vắng không chỉ bởi thiếu đi tiếng cười.

Chỉ cần nghe tiếng cười của em và con

Khi gia đình mất kết nối

Một số gia đình đang bị mất kết nối khi vợ chồng chỉ còn là vỏ bọc bên ngoài, không thể nói chuyện cùng nhau. Ba mẹ với con cái cũng vậy.

Khi gia đình mất kết nối

Yêu hết mình, chia tay hết hồn!

Với không ít bạn trẻ, tiền bạc có thể không phải là thước đo tình yêu. Nhưng trong nhiều trường hợp, tài chính lại là phép thử cay đắng nhất.

Yêu hết mình, chia tay hết hồn!

Cô gái tặng hoa và chiến sĩ diễu binh: Vẫn giữ liên lạc, lời hứa hẹn chưa thể nói

Trong mùa đại lễ 30-4, khoảnh khắc cô gái tặng hoa cho chiến sĩ trong đoàn diễu binh, diễu hành kỷ niệm 50 năm thống nhất đất nước bất ngờ gây sốt mạng xã hội.

Cô gái tặng hoa và chiến sĩ diễu binh: Vẫn giữ liên lạc, lời hứa hẹn chưa thể nói
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar