
Cha mẹ hãy suy xét: khoe con trên mạng xã hội thì con sẽ được lợi gì?
Ai trong chúng ta không hạnh phúc khi chứng kiến con em mình, học sinh của mình đã nỗ lực và đạt được quả ngọt.
Khoe sao cho đúng cách?
Nhưng giữa dòng chảy hân hoan đó, có những góc khuất mà có lẽ ít người để ý đến.
Có những bạn trẻ âm thầm lướt qua dòng tin tức, đôi mắt trĩu nặng khi nhìn lại bảng điểm không như mong đợi của mình.
Có những trái tim non đang thầm hỏi: "Liệu mình có thất bại không?", "Ba mẹ có còn tự hào về mình nữa không?".
Những câu hỏi ấy, dù không thành lời, vẫn có thể gặm nhấm sự tự tin và niềm vui của các em.
Và cả những người cha, người mẹ đang im lặng. Họ im lặng không phải vì vô tâm, mà vì con họ không có gì để khoe. Họ im lặng khi thấy con mình rụt rè, ngại ngùng, thậm chí là né tránh mạng xã hội vì sợ phải chứng kiến niềm vui rạng rỡ của "con nhà người ta".
Sự im lặng ấy đôi khi còn nặng nề hơn bất kỳ lời trách mắng nào. Nó khiến đứa trẻ cảm thấy mình đơn độc, lạc lõng giữa màn ăn mừng của số đông.
Nếu bạn đang có một người con đạt điểm cao, niềm hạnh phúc là điều không thể phủ nhận. Tuy nhiên xin hãy chia sẻ với sự tự hào vừa đủ, và lòng biết ơn lớn hơn.
Bởi lẽ đằng sau mỗi con số trên bảng điểm là cả hành trình dài của sự nỗ lực không ngừng nghỉ, của những giọt mồ hôi, nước mắt, những đêm thức khuya miệt mài và cả những giây phút căng thẳng đến tột cùng.
Đừng chỉ nói "con giỏi quá" một cách chung chung. Thay vào đó hãy đặt tay lên vai con, nhìn vào mắt con và nói rằng: "Mẹ/ba thật sự tự hào vì con đã nỗ lực không bỏ cuộc, dù hành trình ấy có bao nhiêu thử thách, khó khăn".
Lời nói ấy, thấm đẫm sự ghi nhận và yêu thương, sẽ là nguồn động lực to lớn, tiếp thêm sức mạnh để con vững bước không chỉ trong học tập mà còn trên mọi chặng đường đời.
Điều gì quý hơn bảng điểm?
Còn nếu con bạn chưa đạt được kỳ vọng?
Xin bạn đừng trách mắng hay so sánh. Suy cho cùng điểm số chỉ là một cột mốc nhỏ bé trên hành trình rất dài của cuộc đời con.
Một đứa trẻ có thể chưa giỏi môn toán hôm nay, nhưng biết đâu ngày mai con lại trở thành một nghệ sĩ tài hoa, một nhà khoa học sáng tạo, hay một người kết nối cộng đồng tuyệt vời theo cách riêng của mình?
Và nếu bạn là một người cha, người mẹ đang mang nặng nỗi niềm, đang thấy chạnh lòng khi con mình không có bảng điểm cao để khoe...
Xin đừng im lặng.
Thay vào đó nên ôm con thật chặt vào lòng, và thì thầm: "Dù điểm con có là bao nhiêu, mẹ/ba vẫn luôn tự hào vì con đã dám bước đi trên hành trình này, đã cố gắng hết sức mình".
Tình yêu thương vô điều kiện ấy chính là món quà quý giá nhất mà bạn có thể trao cho con, vượt xa mọi con số trên bảng điểm.
Thành tích đáng mừng, nhưng tình thương, sự đồng cảm và lòng thấu hiểu mới là hành trang quý giá nhất mà con trẻ cần mang theo suốt cuộc đời.
Và nếu bạn định đăng điểm của con lên mạng xã hội, nên dành một khoảnh khắc để suy nghĩ: Con có thật sự muốn điều này không? Con sẽ cảm thấy tự hào, hay một áp lực vô hình đang đè nặng lên vai?
Bài đăng ấy có thể chạm đến trái tim ai, theo cách nào? Liệu nó có vô tình gieo vào lòng ai đó một nỗi buồn không đáng có?
Chọn tự hào một cách tỉnh thức; nói về hành trình mà con đã đi qua, không chỉ là kết quả cuối cùng. Và để tình thương đi trước mọi bảng điểm.
Gửi đến các "chiến binh" vừa qua kỳ thi
Dù điểm số của bạn là bao nhiêu, hãy luôn nhớ rằng bạn vẫn xứng đáng được yêu thương, được tin tưởng, và có một tương lai rộng mở. Một kỳ thi không đủ để định nghĩa bạn - càng không đủ để giới hạn tương lai rực rỡ đang chờ đón bạn.
Không phải ai cũng giỏi cùng một kiểu, đó chính là điều đẹp đẽ nhất của thế giới này. Mỗi chúng ta là một phiên bản độc đáo, và giá trị của bạn không thể đong đếm chỉ bằng vài con số.
Các bạn cứ nên tin vào chính mình, tiếp tục bước đi trên con đường đã chọn. Bởi vì giá trị thật sự của một con người nằm ở nỗ lực, ở trái tim kiên cường, và ở khả năng vươn lên sau mỗi vấp ngã.
Bình luận hay