10/12/2009 19:15 GMT+7

Em và mùa lá rụng

TINHCA
TINHCA

TTO - Rừng cao su trở mình theo những cơn gió. Gió len lỏi vào từng đám lá rồi từ từ nhấc bổng từng chiếc cuốn đi. Từng tràng lá rơi rơi tưởng chừng như bất tận. Bất tận như câu chuyện tình của tôi và em...

Phóng to
Ảnh minh hoạ, nguồn: Internet
TTO - Rừng cao su trở mình theo những cơn gió. Gió len lỏi vào từng đám lá rồi từ từ nhấc bổng từng chiếc cuốn đi. Từng tràng lá rơi rơi tưởng chừng như bất tận. Bất tận như câu chuyện tình của tôi và em...

Lối nhỏ giữa rừng cao su ngày nào vẫn còn đó. Đó là con đường ngày ngày đến trường của tôi, phía ngoài cánh rừng cao su là chỗ em vẫn hay chờ tôi đi cùng.

Những ngày nắng em hay đứng dưới gốc cây cao su nhỏ và thưa lá nhất chờ tôi. Em chỉ dám đứng đó khi trời nắng thật gắt chứ bình thường thì không bao giờ. Em bảo em sợ cái tối tối, lạnh lạnh trong rừng. Tôi cười: "Có ông kẹ trong đó đấy!". “Nhưng sao Trung dám đi” - em hỏi. “Vì tui quen với ổng” - tôi đáp và em cứ tin.

Rừng cao su chỉ bí hiểm và hoang vắng trong mùa mưa. Khi mùa khô đến và những cơn gió mùa đông bắc tràn về, cả khu rừng như thay đổi hẳn. Những chiếc lá chuyển màu và rụng dần, chừa khoảng trống cho ánh sáng rọi thẳng xuống. Nắng chiếu vào đám lá khô làm cả cánh rừng như bừng tỉnh sau giấc ngủ dài.

Những ngày này em hay bảo tôi dẫn vào rừng chơi. Em thích đợi những cơn gió tới mang theo từng tràng lá bay bay và em với tay chụp lấy. Nhiều lúc em kêu lên làm tôi ngạc nhiên khi bắt được chiếc lá còn xanh. Em tiếc nuối: "Sao lá không ở trên cành thêm vài hôm nữa". Tôi bảo: “Chắc thấy bạn bè đi nên nó muốn đi theo”.

Hai đứa thường chơi cùng đám trẻ chăn bò. Đứa nào cũng thi nhau gom từng ôm lá thật lớn ném vào nhau. Trò này chỉ chấm dứt khi cả bọn mệt lả và có đứa phải bỏ chạy vì lá nhét vào đầy áo, thậm chí cả vào miệng.

Chúng tôi thích nhất là chơi trốn tìm. Bọn con trai cứ tưởng leo lên cây là an toàn, chẳng dè đều bị tụi con gái phát hiện. Nhiều khi cả nhóm đều bị phạt hết rồi mà tôi không thấy em đâu. Tôi lo lắng chạy khắp nơi rồi bị giật mình khi em bật dậy từ đống lá cạnh chân mình. Vừa giận, vừa tức cười.

Em thường bảo tôi đạp xe chở em đi qua những con đường mòn trong rừng cao su. Chạy càng nhanh càng tốt vì lúc này em ngoảnh ra sau để nhìn mấy chiếc lá bị cuốn theo từng vòng xe.

Em càng cười, tôi đạp xe càng hăng. Nhiều lần tôi mải nhìn ra sau làm chiếc xe mất lái, đâm vào mấy đụn đất. Em và tôi ngã lăn quay, may mà có đám lá nên không ê ẩm lắm. Hai đứa cười vang rồi lại leo lên xe.

Những lúc chơi mệt, hai đứa nằm dài trên đống lá khô. Em hỏi: "Có nghe mùi gì không?". Tôi bảo: "Có! Mùi mồ hôi". Em hứ một cái bảo tôi không biết cảm nhận. Đó là mùi lá và đất. Tôi nói thêm: "Có mùi cay cay nữa". Ừ đúng rồi, nhưng không biết mùi cay của cái gì. Hai đứa suy đoán một hồi rốt cuộc bảo mùi của cây cao su.

Rồi em khẽ suỵt. Có tiếng chim hót, loài chim này nhỏ xíu chỉ đến đây vào mùa này nên rất dễ nhận biết. Hai đứa mê mẩn nằm nghe chim "nói chuyện" như hiểu được ngôn ngữ của chúng vậy.

Những ngày tháng ấy với tôi thật đẹp (có lẽ em cũng cảm thấy vậy). Qua thời gian, tình bạn trong sáng lứa tuổi học trò trở thành tình yêu trong tôi. Ngày tôi lên đường nhập học, em tiễn tôi suốt một lô cao su mà không nói gì. Lúc tôi sắp lên xe, em nói sẽ đợi tôi tới mùa cao su thay lá.

Mùa đông lại về. Tôi lại bắt đầu nôn nao khi nghĩ đến em và khu rừng năm nào. Mùa này lá cao su chắc đã bắt đầu rụng. Và em, tôi biết em nơi quê nhà vẫn đợi tôi về. Để tôi lại cùng em đi dạo trong khu rừng đầy nắng, để nghe hương của đất, của cây cao su. Em lại cùng tôi nằm im, nhìn những chiếc lá rơi và lắng nghe loài chim lạ hót vang trong rừng.

Và để tôi nghe nhịp con tim mình lên tiếng khi ở bên em.

TINHCA

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Vợ chồng cùng vượt sóng thất nghiệp

Thất nghiệp, khi rớt trúng ở độ tuổi trung niên, không chỉ là cú sốc nghề nghiệp mà còn tiềm ẩn nguy cơ rạn nứt trong đời sống hôn nhân.

Vợ chồng cùng vượt sóng thất nghiệp

Yêu là phải biết ghen?

Tôi có một chị bạn nhắn tin nhờ tôi nghe tâm sự xem chị hành xử như vậy đúng hay sai. Khi chồng đi công tác xa về, chị ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ trên quần áo của anh.

Yêu là phải biết ghen?

Những bà mẹ nhà quê

Mạ tôi, má bạn hay bất kỳ người phụ nữ lam lũ nào lớn lên, xoay xở, vun vén giữa một thời khốn khó bủa vây đều xây nếp nhà từ sự cần kiệm đến mức khắc kỷ.

Những bà mẹ nhà quê

Đám cưới ngày lụt: Cô dâu bật khóc và niềm vui bất ngờ

Nước lũ dâng cao tại Huế, Quảng Trị… khiến nhiều cô dâu, chú rể ‘méo mặt’ vì sợ khách không đến đám cưới.

Đám cưới ngày lụt: Cô dâu bật khóc và niềm vui bất ngờ

Bao giờ mẹ mới thảnh thơi

Nhìn các cô chú thường xuyên tụ tập ăn sáng, uống cà phê, nhiều lúc tôi lại chạnh lòng nghĩ về mẹ.

Bao giờ mẹ mới thảnh thơi

Có yêu nhau, xin đừng 'sát thương nhau'

Trong một lần nghe chia sẻ bí quyết hạnh phúc của anh chị, tôi nhớ thông điệp tiên quyết này: vợ chồng đừng dùng vũ lực, đừng cố ý sát thương nhau.

Có yêu nhau, xin đừng 'sát thương nhau'
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar