12/11/2021 09:05 GMT+7
Trở lại chủ đề

Đoàn viên sau đại dịch: Tôi hy vọng

NGUYỄN THANH THƯ (Thủ Đức, TP.HCM)
NGUYỄN THANH THƯ (Thủ Đức, TP.HCM)

TTO - Hoa sắp nở trên đường về nhà, nồi bánh nội gói sắp sôi trên bếp lửa, phải không? Tôi hy vọng COVID-19 dù có thế nào đi nữa, chúng ta vẫn luôn có một nơi để trở về mừng năm mới. Và nếu có ai đó còn chưa được trở về, tôi mong bạn sẽ được bình an.

Đoàn viên sau đại dịch: Tôi hy vọng - Ảnh 1.

Ảnh tác giả bài viết cung cấp

Áo Trắng là một tập san thơ văn mà tôi rất thích. Hôm bữa Áo Trắng thông báo tạm dừng một thời gian vì những khó khăn riêng do COVID-19.

Tôi gửi Áo Trắng lời hẹn gặp lại trong nỗi bâng khuâng, vừa thương, vừa chờ, vừa hy vọng. Tôi nghĩ đó là tâm thế mà tôi và rất nhiều người khác nữa, dành những điều mình thương mến sau hai năm COVID-19. Vừa thương, vừa hy vọng.

Tôi nghĩ mình còn may mắn lắm. Vì tôi còn ở đây và tưởng tượng được cảm giác thơm ngọt từ những đòn bánh tét nội gói vào mùa Tết. Tôi còn tưởng tượng được mùi nhang thơm chiều tối ba mươi mẹ thắp. Tôi còn tưởng tượng được cái dáng cha chở chậu mai từ chợ hoa về.

Và tôi nhớ những đứa cháu của mình, ánh mắt của chúng khi nhìn tôi ngời lên sự tin cậy, trong sáng, những dấu yêu có tính chữa lành cho lòng muộn sầu của người lớn. Tôi thương chúng biết bao.

Vì tôi vẫn còn ở đây, nên tôi sẽ luôn muốn ngẩng lên cao và tạ ơn. Tôi vẫn khỏe mạnh, vẫn có thể mỗi ngày đi làm, vẫn có thể bỏ ống heo để dành tiền ăn Tết. Tôi muốn nói rằng tôi biết ơn vô biên vì những điều đó.

Hai năm COVID-19 đã thay đổi tôi rất nhiều, nhiều tới mức tôi không thể hình dung. Tôi yêu quý quá đỗi những phút giây bên gia đình mình. Những ngày giãn cách theo chỉ thị 12, bị kẹt lại Sài Gòn, chỉ ở trong xóm trọ ngồi chờ mỗi ngày đi qua, tôi thèm khôn xiết cảm giác được về nhà, thèm ly nước mía uống cùng mẹ bên hông chợ quê, thèm thấy lũ trẻ con thả diều.

Và còn Sài Gòn của tôi, tôi thèm nhìn những chuyến xe buýt chạy, thèm ngửi mùi cà phê sáng, thèm những khi tụ tập cạnh nhà thờ Đức Bà, thèm nhìn chợ hoa bến Bình Đông xôn xao và lãng đãng sương sớm những ngày giáp Tết. Phố của tôi đã tạm ngủ yên và chỉ vừa thức dậy sau cơn mê dài.

COVID-19 đã lấy đi nhiều thứ lắm. Nhưng cũng mang lại nhiều thứ lắm. Nó nhắc nhớ mình rằng chỉ có ở đây, lúc này. Sự trân quý những điều bình thường mình hay bỏ quê, sự trân quý mặt đất này, cuộc sống thẳm xanh này. Chỉ một cái thở nhẹ thôi, ồ, chỉ một cái thở nhẹ thôi, chúng ta bỗng như hạt cát bé tí trên quả đất tròn. Chúng ta thật mong manh.

Những người công nhân tôi thương chạy xe máy về quê, họ có được đủ no ấm? Mấy nay trời lạnh, tôi đã bắt đầu hình dung nụ xanh đương nhú trên những nhành cây. Một năm mới gần kề. Ở quê, không có việc làm như ở thành phố...

Liệu mọi người có ổn không? Có nghĩ về Tết không? Những trái tim mất mát và thương tổn, mọi người đã nguôi ngoai chưa? Tôi mong sao chúng ta cùng mạnh mẽ. Sau một biến cố, tôi tin thứ tròn đầy và rõ rệt nhất chính là tình thương.

Tôi thương những người tận tụy phục vụ nơi tuyết đầu, rất nhiều ngày không được bên gia đình. Tôi thương những người kiếm sống mỗi ngày, gò mình trong xóm trọ bé nhỏ chờ đại dịch qua đi.

Tôi thương những con người đã không thể chờ được ngày hết giãn cách. Tôi thương những em bé mồ côi vì đại dịch. Tôi thương những người chủ trọ tốt bụng không lấy tiền nhà.

Tôi thương những chuyến xe không đồng đưa người về quê, những chuyến xe chạy trong âm thầm.

Và tôi thực hy vọng dù là bất cứ đâu, dù là khi nào... Những chuyến xe có thể đưa chúng ta về nhà, nguyên vẹn một tình yêu, nguyên vẹn một tâm tư, nguyên vẹn một mái nhà. Dù là những con người phờ phạc, những mắt vẫn đỏ hoe vì mất mát hay những người mạnh mẽ can trường sau đại dịch...

Tôi mong và cầu chúc cho họ, cho chính tôi, sẽ luôn vững vàng trên con đường mình đi. Cuộc sống vất vả lắm, nhưng ta hãy cố gắng, hãy cùng cố gắng. Hoa mai hoa đào sắp nở trên đường về nhà rồi, phải không? Nồi bánh nội gói sắp sôi trên bếp lửa hai chín rồi, phải không?

Tôi hy vọng COVID-19 dù có diễn tiến thế nào đi nữa, chúng ta vẫn luôn có một nơi để trở về mừng năm mới. Và nếu có ai đó còn chưa được trở về, tôi mong bạn sẽ được bình an.

Đoàn viên sau đại dịch: Tôi hy vọng - Ảnh 2.

Đồ họa: NGỌC THÀNH

Đoàn viên sau đại dịch: Tết sum vầy đầu tiên của hòa bình

TTO - Dù đã trải qua 60 - 70 cái tết đủ cảm xúc đời người, họa sĩ Lê Thiết Cương hay nhạc sĩ Thụy Kha vẫn cứ da diết nhớ và tha thiết thương những cái tết gia đình đoàn viên đầu tiên của hòa bình.

NGUYỄN THANH THƯ (Thủ Đức, TP.HCM)

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Cee Jay và Charlie Winston hát ‘Bài ca Hồ Chí Minh’ mừng sinh nhật Bác

YouTuber Cee Jay (quốc tịch Nigeria) và diễn viên, MC Charlie Winston (quốc tịch Mỹ) đã hòa giọng cùng các nghệ sĩ Việt Nam hát vang ‘Bài ca Hồ Chí Minh’ trong đêm nghệ thuật ‘Quà tháng 5 dâng Người’ tại Nhà hát lớn Hà Nội.

Cee Jay và Charlie Winston hát ‘Bài ca Hồ Chí Minh’ mừng sinh nhật Bác

Phó thủ tướng Nguyễn Hòa Bình dự ra mắt tủ sách điện tử Chủ tịch Hồ Chí Minh

Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia Sự thật ra mắt tủ sách điện tử Chủ tịch Hồ Chí Minh chiều 14-5 tại Hà Nội, với sự chứng kiến của Phó thủ tướng Nguyễn Hòa Bình.

Phó thủ tướng Nguyễn Hòa Bình dự ra mắt tủ sách điện tử Chủ tịch Hồ Chí Minh

Nghề sâm Ngọc Linh là di sản văn hóa phi vật thể quốc gia

Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch vừa có quyết định về việc công bố danh mục di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, tri thức dân gian về sâm Ngọc Linh được gọi tên.

Nghề sâm Ngọc Linh là di sản văn hóa phi vật thể quốc gia

Ngắm tranh chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh cao gần 5m từ hơn 135.000 hạt sen

Bức tranh chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh làm từ hơn 135.000 hạt sen của họa sĩ Mộc Oanh, được trưng bày trong chuyên đề Miền Nam nhớ mãi ơn Người, tại Bảo tàng Hồ Chí Minh chi nhánh TP.HCM.

Ngắm tranh chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh cao gần 5m từ hơn 135.000 hạt sen

Thương nhớ những mùa trâm chín miền Tây

Đầu tháng 5 hằng năm, khi những cơn mưa chuyển mùa lác đác đổ xuống, báo hiệu một mùa trâm nữa lại về. Những mùa trâm chín không chỉ gắn liền với tuổi thơ của bọn trẻ con ở miền Tây, mà còn là nguồn thu nhập lớn của người dân vùng Bảy Núi, An Giang.

Thương nhớ những mùa trâm chín miền Tây

Dòng người bất tận xếp hàng vào chiêm bái xá lợi Phật tại chùa Quán Sứ

Từ 5h sáng, dòng người đã nối đuôi nhau bất tận, chắp tay thành kính đợi được vào chùa Quán Sứ (Hà Nội) để chiêm bái xá lợi Phật.

Dòng người bất tận xếp hàng vào chiêm bái xá lợi Phật tại chùa Quán Sứ
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar