09/07/2019 10:31 GMT+7
Trở lại chủ đề

DK1 - 30 năm thành đồng trên biển - Kỳ 6: Dành cả tuổi xuân cho nhà giàn

MY LĂNG
MY LĂNG

TTO - Đã có rất nhiều người lính dành cả tuổi trẻ của họ ở nhà giàn DK1. Có người 20 năm, người 24 năm, 28 năm. Có người 29 năm. Có người chỉ ở quanh quẩn 5-6 nhà giàn khác nhau, cũng có người đã ở hết tất cả nhà giàn.

DK1 - 30 năm thành đồng trên biển - Kỳ 6: Dành cả tuổi xuân cho nhà giàn - Ảnh 1.

Chỉ huy trưởng Bùi Xuân Bổng

51 năm tuổi đời và 30 năm sống ở

Trung tá Bùi Xuân Bổng mới rời nhà giàn cuối tháng 5-2019. Ba Kè là nhà giàn cuối cùng anh làm chỉ huy trưởng.

"Đứng trên tàu nhìn về nhà giàn thấy anh em vẫy tay chào, tôi cứ lặng ngắm mãi hình ảnh nhà giàn. Tôi đã ở đó bốn chuyến, từ năm 2014" - anh bùi ngùi nói.

Là sĩ quan pháo phòng không, tháng 2-1989 thiếu úy Bùi Xuân Bổng nhận lệnh điều động của Bộ Quốc phòng tăng cường cho hải quân.

Ngày 15-9-1990, anh nhận lệnh đi nhà giàn Phúc Tần thay cho kíp đầu tiên. Thoắt cái đã 30 năm. Trung tá Bùi Xuân Bổng đã làm chỉ huy trưởng ở chín nhà giàn. Có nhà giàn anh ở tám năm, có nhà giàn ở 10 năm liên tục!

31 năm tuổi lính thì đã 30 năm ở nhà giàn DK1. Không ít lần có chính sách cho cán bộ ở miền Bắc được chuyển công tác về gần gia đình nhưng anh không xin chuyển.

30 năm qua, anh chỉ có năm lần ăn tết trong đất liền. Lập gia đình năm 1997 khi đã mang hàm đại úy, vợ chồng anh có một cậu con trai duy nhất, sinh năm 1999 hiện học đại học.

"Đi nhà giàn công tác là ước nguyện của tôi. Cuộc sống ngoài đó mặc dù thiếu thốn, công việc có lúc căng thẳng nhưng càng đi càng gắn bó, càng có nhiều tình cảm với nhà giàn" - anh Bổng nói.

Không chỉ là người ở nhà giàn lâu nhất, trung tá Bùi Xuân Bổng còn là người giữ kỷ lục làm chỉ huy trưởng nhà giàn lâu nhất.

"Mỗi lần mình hoàn thành tốt nhiệm vụ, khi trở về thấy rất tự hào. Bảo vệ chủ quyền Tổ quốc là điều thiêng liêng nhất, không phải là thực hiện một nhiệm vụ bình thường, không phải đơn giản ra ngoài đó để có người sống trên nhà giàn.

Đến giờ tôi vẫn mong muốn tiếp tục được công tác ở nhà giàn vì tôi hiểu đóng góp của mình dù nhỏ bé lắm nhưng có ý nghĩa với Tổ quốc, với nhân dân" - anh chia sẻ.

DK1 - 30 năm thành đồng trên biển - Kỳ 6: Dành cả tuổi xuân cho nhà giàn - Ảnh 2.

Quân y sĩ Bùi Đình Dong khám bệnh cho một ngư dân - Ảnh: NVCC

29 năm và 16 nhà giàn

Câu chuyện về trung tá Bùi Đình Dong, 51 tuổi, hiện là quân y sĩ công tác tại nhà giàn DK 1/16 khiến người nghe không khỏi thán phục.

Anh là một trong những người đã dành cả quãng thời gian đẹp nhất của cuộc đời để gắn bó với nhà giàn DK1: 29 năm.

Hơn 30 năm trước. Tháng 4-1989, chuẩn úy quân y Bùi Đình Dong nhận lệnh về tiểu đoàn DK1 công tác. Tháng 5-1990, anh lên tàu ra nhà giàn DK1A làm nhiệm vụ.

Đó là một trong ba nhà giàn đầu tiên ở thềm lục địa phía Nam Tổ quốc. 29 năm ở nhà giàn, từ một anh chiến sĩ hàm chuẩn úy trẻ măng cho đến bây giờ là một quân nhân mang hàm trung tá.

Anh đã ở qua hết 15 nhà giàn, đặc biệt anh có mặt trên hai nhà giàn bị bão giật đổ là DK1/3 (tháng 12-1990) và DK2A (tháng 12-1998).

Ngày ấy, một cuộc điện thoại về với gia đình cũng là điều ước không dễ thực hiện. "Ngày xưa chỉ có nhờ anh em thông tin trong đất liền xuống đài phát thanh duyên hải đăng ký mã số, đăng ký các số điện thoại rồi hẹn ngày giờ với người thân.

Đúng ngày đó, giờ đó mình ở ngoài này gọi vào mã số đó nói chuyện. Sóng kém lắm, nhiều khi lẫn tạp âm khác vào.

Một tháng gọi về nhà được một lần, mỗi lần được 30 phút nhưng nhà chỉ nghe được 15 phút thôi vì sóng tiếng được tiếng mất.

Mà hồi đó cước mắc lắm, cách đây gần 30 năm mà đã 8.000 đồng/phút. Gọi điện về là ngốn một khoản lớn tiền lương. Nhưng được nói chuyện với người thân mới quý" - trung tá Dong kể.

Đời lính nhà giàn đi biển biền biệt nên những người lính như anh Dong phải hi sinh tình cảm gia đình.

Vợ chồng anh Dong chỉ có một cô con gái. Năm 2009 con gái thi đại học, viết thư ra nhà giàn với một nguyện vọng: mong bố về đưa con đi thi đại học vì mẹ chưa bao giờ đi xa, không biết Hà Nội như thế nào. Đơn vị đã đồng ý nhưng cuối cùng không có người ra thay.

Ngày đó không có điện thoại, anh Dong phải viết thư nhờ ngư dân gửi giùm để động viên con gái.

Bố anh đã mất năm 2017. Giờ căn nhà ở Bắc Ninh chỉ còn một mình mẹ già. Vợ anh cũng đang sống một mình tại Vũng Tàu vì cô con gái duy nhất đã lấy chồng và ở luôn lại Hà Nội.

DK1 - 30 năm thành đồng trên biển - Kỳ 6: Dành cả tuổi xuân cho nhà giàn - Ảnh 3.

Trung tá chuyên nghiệp Phạm Văn Hướng với thâm niên 26 năm ở nhà giàn - Ảnh: NVCC

Lá thư 6 tháng mới đến tay người nhận

31 năm tuổi lính, 26 năm ở nhà giàn, trung tá chuyên nghiệp Phạm Văn Hướng, 50 tuổi (hiện công tác tại nhà giàn DK1/19) đã ở hết 14 nhà giàn.

Có nhà giàn anh đi bốn lần. 26 năm đi nhà giàn công tác, anh Hướng chỉ có bốn cái tết ở bên gia đình.

Rất nhiều người lính nhà giàn phải đón tết ngoài biển nhiều năm liền. Những cái tết thời gian khó thì chẳng thể nào quên được.

"Thực phẩm hồi đó thiếu thốn, không có tủ cấp đông nên mau hỏng. Sóng gió quá, tàu ra không được, có khi ngày tết chả còn cái gì. Giao thừa xong đến mùng 1 tết, nói đến nhà là anh em khóc. Có người khóc to" - anh Hướng kể.

Còn trung tá Kim Văn Mệnh, 51 tuổi, chỉ huy trưởng nhà giàn Tư Chính, có 26 năm ở nhà giàn.

Anh tốt nghiệp Trường Sĩ quan lục quân 1 tháng 7-1993 nhưng lại có duyên gắn bó với biển đảo.

Suốt 26 năm anh chỉ gắn bó với bốn nhà giàn là Huyền Trân, Phúc Tần, Ba Kè và Tư Chính. "Nhà giàn mình ở lâu nhất là Tư Chính, từ năm 1997 đến năm 2004" - anh Mệnh nói.

Đi biển biền biệt, không có cơ hội tìm hiểu phụ nữ nên anh Mệnh lập gia đình khá muộn. 33 tuổi anh mới cưới vợ.

Năm 2002, khi đó anh Mệnh đang là chỉ huy trưởng nhà giàn Tư Chính. Vợ anh viết thư gửi tàu ra cho chồng. Lá thư đó sáu tháng sau anh mới nhận được.

Ra đi không tính toán

Hỏi lý do sao không xin vào bờ công tác cho gần vợ con, trung tá Kim Văn Mệnh tâm sự: "Người lính thì ở đâu cũng làm nhiệm vụ với đất nước. Hồi mới đi mình không nghĩ sẽ đi lâu vậy đâu.

Thời gian được về bờ đi học, đêm đêm nằm trong phòng nghe tiếng tàu cá chạy ra khơi cứ nhớ ngoài biển, nhớ nhà giàn, nhớ anh em đồng đội.

Khi về nhà, có lúc tôi đang ngủ nghe tiếng chó sủa cũng giật mình, tỉnh dậy không biết đang ở đâu, mấy giây sau mới biết đang ở đất liền.

Ở nhà giàn yên bình, tĩnh lặng quen rồi. Rồi cứ đi thôi, không tính toán, lăn tăn gì. Thế là gắn bó mãi đến giờ".

TTO - Cách nay đúng 30 năm (5-7-1989), trên vùng biển phên giậu của Tổ quốc - thềm lục địa phía Nam - những nhà giàn DK1 đầu tiên được xây dựng để bảo vệ chủ quyền.

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ cuối: Tôi hạnh phúc được là người dân TP.HCM

Tháng 8-1997, tôi nhận giấy báo trúng tuyển Trường ĐH Luật TP.HCM. Ngày tôi rời quê Quảng Ngãi để vào TP.HCM học, má rưng rưng nước mắt căn dặn: "Ở trỏng con gắng học hành thật tốt để má ở nhà an tâm buôn bán, tằn tiện lo cho con ăn học".

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ cuối: Tôi hạnh phúc được là người dân TP.HCM

Săn trăm ký cá từ đống chà khô hồ Dầu Tiếng

Làm nghề cá mà hổng cần đem nhiều ngư cụ, chỉ với đôi bao tay và mấy ống dây dài 30 - 40m, nhưng lượng cá mỗi ngày họ bắt được lên đến hàng trăm kg.

Săn trăm ký cá từ đống chà khô hồ Dầu Tiếng

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 5: Trả nghĩa thành phố bằng một đời thầy thuốc

Sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, bác sĩ Phan Bảo Khánh vào ngành y trong giai đoạn đất nước ở thời kỳ lịch sử đầy biến động.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 5: Trả nghĩa thành phố bằng một đời thầy thuốc

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Dang tay với những phận người khó khăn

TP.HCM dang rộng vòng tay với cả bao thân phận nghèo khó, những người khiếm khuyết, thiệt thòi cũng có thể mưu sinh thiện lương ở TP này.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Dang tay với những phận người khó khăn

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Từ gánh hàng rong đến cuộc sống đủ đầy

25 năm trước, khi bước chân lên chuyến xe rời TP hoa phượng đỏ Hải Phòng vào TP.HCM lập nghiệp, bà Vũ Thị Thoa (53 tuổi, hiện ngụ phường An Khánh, TP Thủ Đức) chỉ có vỏn vẹn vài bộ quần áo và một ít tiền phòng thân.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 4: Từ gánh hàng rong đến cuộc sống đủ đầy

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 3: Gói cháo bột TP.HCM mang ra thế giới

Thuận, ông chủ trẻ của thương hiệu cháo bột cá lóc Cà Mèn, nói rất biết ơn khi được thành phố tạo cơ hội tốt nhất cho những người xa quê.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 3: Gói cháo bột TP.HCM mang ra thế giới
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar