22/08/2015 11:29 GMT+7

​Chậm chút nữa là mắt mẹ sẽ mù...

H.M.
H.M.

TT - “Mẹ cháu bị đau tám tháng nay. Con cái làm gì mà để mẹ đau lâu như thế mới đưa đi khám? Nếu chậm chút nữa là mù vĩnh viễn đó cháu biết không? Giờ cháu đi lấy thuốc rồi đưa mẹ về đi, hai ngày nữa đưa mẹ lên nhập viện, phải mổ”.

Ảnh minh họa

Ông bác sĩ già nói rất nhẹ nhàng mà tôi thấy như có luồng điện chạy xẹt qua người. Tôi lắp bắp nghẹn ngào không nói được gì.

Cả đoạn đường về tôi cũng không nói được tiếng nào với mẹ. Mới sáng sớm nay thôi khi đã khăn gói chuẩn bị đến bệnh viện, mẹ còn nói mẹ đỡ nhiều rồi hay là thôi không đi khám nữa, vài hôm là khỏi hẳn mà...

Tám tháng trước mẹ ra Hà Nội chăm bố bị bệnh. Lúc đó mắt mẹ đau nặng, hai ông bà dẫn nhau vào khoa mắt Bệnh viện Bạch Mai khám. Bác sĩ nói bị viêm đáy mắt, kê một liều thuốc gần 2 triệu đồng. Thấy nhiều tiền quá mẹ giấu bố, chỉ mua một nửa liều.

Uống thấy đỡ nhiều, mẹ không mua tiếp nữa, để dành tiền mua thêm thức ăn cho bố. Chẳng bao lâu sau bệnh tình bố tôi trở nặng rồi mất. Cả nhà tôi cuốn theo sức khỏe của bố nên cũng vô tình quên mất những cơn đau của mẹ.

Xong đám tang bố, mấy chị em tôi trở lại thành phố lo học, lo làm. Mẹ ở nhà đau nhiều hơn, đi xuống chợ nghe người này mách, người kia mách chữa bệnh bằng lá cây cũng mua về uống. Sau đau nặng mẹ phải đến bệnh viện huyện.

Đến khi tôi về làm 100 ngày cho bố, thấy mẹ cứ nhắm mắt nằm yên, gặng hỏi mẹ mới kể: Mỗi khi mắt đau là cả một nửa đầu và mặt nhức nhối chịu không nổi, thấy ánh sáng điện càng đau hơn nên mẹ phải nằm nhắm mắt lại. Nhưng qua cơn đau rồi mẹ lại nói thôi, mẹ không sao cả...

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu lúc đó tôi không nhất quyết chở mẹ lên thành phố khám bệnh?

Quãng đường về nhà chỉ hơn 40km mà tôi thấy xa xôi, nhòe nhoẹt. Ngày mai tôi lại bay về thành phố của mình, lao vào công việc và phải cậy nhờ những người bà con ở quê chăm sóc mẹ. Không thể khác được. Nếu tôi ở lại nhà, tiền đâu cho mẹ đóng viện phí, thuốc men những ngày tới...

Ông bác sĩ già và những người biết chuyện có lẽ sẽ trách tôi là đứa con vô tâm. Tự tôi cũng thấy mình vô tâm, vô tình với mẹ.

Kể cả sự đau đớn lúc này của tôi có nhiều hơn, nhiều hơn nữa sao bằng nỗi đau mẹ âm thầm chịu đựng. Đâu chỉ là nỗi đau bệnh tật, còn bao nhiêu là cô độc và sợ hãi khi không có con bên cạnh...

H.M.

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Ở lại thành phố, ở lại với anh

Trước làn sóng "bỏ phố về quê", họ chọn cách giữ quê hương trong trái tim và bám trụ lại TP.HCM để gây dựng gia đình, tiếp tục theo đuổi những giấc mơ thời son trẻ.

Ở lại thành phố, ở lại với anh

Ai rồi cũng đi đến tuổi già mong manh

Mẹ tôi kể ông ngoại tôi như vầng trăng khuất sau mây, để lại khoảng trời thương nhớ khi tôi còn là mầm xanh chưa kịp hé.

Ai rồi cũng đi đến tuổi già mong manh

Phép bù trừ xây dựng gia đình hạnh phúc

Hội Liên hiệp phụ nữ TP.HCM tuyên dương "Gia đình văn hóa, hạnh phúc tiêu biểu" năm 2025 toàn TP.

Phép bù trừ xây dựng gia đình hạnh phúc

Đám cưới đặc biệt bên giường bệnh

Trong Ngày Gia đình Việt Nam 28-6, Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM thông tin về một đám cưới xúc động đã diễn ra tại bệnh viện.

Đám cưới đặc biệt bên giường bệnh

Vợ chồng cùng vượt sóng thất nghiệp

Thất nghiệp, khi rớt trúng ở độ tuổi trung niên, không chỉ là cú sốc nghề nghiệp mà còn tiềm ẩn nguy cơ rạn nứt trong đời sống hôn nhân.

Vợ chồng cùng vượt sóng thất nghiệp

Yêu là phải biết ghen?

Tôi có một chị bạn nhắn tin nhờ tôi nghe tâm sự xem chị hành xử như vậy đúng hay sai. Khi chồng đi công tác xa về, chị ngửi thấy mùi nước hoa phụ nữ trên quần áo của anh.

Yêu là phải biết ghen?
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar