12/05/2013 06:20 GMT+7

Bà cụ bán vé số

LÊ NGỌC HẠNH
LÊ NGỌC HẠNH

TT - Mỗi sáng sớm, trên chuyến phà ngang từ Bình Mỹ, Củ Chi, TP.HCM sang trung tâm chợ TP Thủ Dầu Một, Bình Dương, lẫn giữa đám đông người đi làm, đi học có một bà cụ lưng khòm, tay chống gậy tre, tay cầm xấp vé số cũng bắt đầu một ngày làm việc như mọi người.

Phóng to
Cụ bà Lê Thị Lời bán vé số cho người qua đường - Ảnh: Ngọc Hạnh

Quê ở ấp Long Thành Nam, huyện Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh, đã ở cái tuổi 88 vậy mà bà cụ Lê Thị Lời mỗi ngày vẫn phải tần tảo mưu sinh. Dẫu biết chuyện về thân phận những người già đi bán vé số đã là điều bình thường, nhưng mỗi khi bất chợt gặp bà cụ Lời tay cầm xấp vé số, tay chống gậy, trước ngực đeo toòng teng cái túi nhỏ đi loanh quanh trong chợ tôi lại thấy sao mà xót xa quá!

Cái tuổi đã muốn gần đất xa trời, cái tuổi lẽ ra phải được nghỉ ngơi, vui vầy bên con cháu... Vậy mà bà cụ phải lặn lội quãng đường xa trên những chuyến xe từ Tây Ninh xuống Bình Dương bán vé số kiếm tiền. Khi tôi hỏi sao bà không ở nhà để con cái chăm lo, bà cụ lắc đầu bảo: “Con nó nghèo quá làm sao nuôi mình được?”. Bà bảo sáu người con của bà hoàn cảnh người nào cũng nghèo, con út lại mắc bệnh phong. Bà đi bán kiếm tiền để nuôi thân, nuôi luôn người con út.

Ban ngày bà cụ sang Bình Dương bán vé số, chiều lại về bên kia Bình Mỹ, Củ Chi ngủ trọ. Bà bảo được ở “từ thiện” của một chủ nhà trọ tốt bụng tên Cường. Ăn uống hằng ngày bà bảo cũng được “từ thiện” của một người tốt bụng trong chợ. Ai giúp gì, cho gì bà cũng bảo được “từ thiện”!

Có khi tôi nhìn thấy bà cụ nhỏ bé, lạc lõng giữa chợ đông người. Khi lại thấy bà đơn độc trên đường giữa trưa đứng nắng. Lúc lại thấy bà co ro, bé chút núp dưới hàng hiên trú mưa. Chiếc nón lá rộng vành làm cho cái dáng vốn đã bé nhỏ của bà càng trở nên nhỏ bé giữa chợ đời mênh mông.

Có hôm giữa trưa chợ vắng, bà cụ chống gậy lê từng bước nặng nhọc trên đường, xấp vé số trên tay còn khá nhiều, tôi dừng xe nơi góc ngã ba chờ bà đến. Dăm ba lời hỏi thăm sức khỏe, hỏi thăm về bệnh tình người con, tôi mua giúp bà vé số. Bà cụ cười móm mém rồi bảo: “Cho bà cảm ơn hén!”.

Cái dáng khòm khòm, chiếc nón lá xùm xụp, hình ảnh bà cụ Lời đã quá quen thuộc với mọi người trong chợ Thủ nhiều năm nay. Hôm nào chạy loanh quanh tìm không thấy bà cụ, tôi lại hỏi thăm. Mọi người bảo chắc bà cụ về quê thăm con, vài hôm sẽ trở lên. Tôi lại nghĩ không biết có chuyến về nhà nào mà bà cụ sẽ chẳng bao giờ còn dịp để trở lên...?

LÊ NGỌC HẠNH

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ cuối: Giao trọng trách cho thế hệ lãnh đạo hiện nay

Nhiều cán bộ nguyên lãnh đạo các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long từng trải những lần nhập - tách tỉnh trước đây, đã bày tỏ niềm tin vào đợt sáp nhập lần này.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ cuối: Giao trọng trách cho thế hệ lãnh đạo hiện nay

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 4: Kỳ vọng của người trẻ khi 'sắp xếp lại giang sơn'

Giữa những thay đổi lớn lao, nhiều người trẻ bày tỏ niềm tin về tương lai, cũng ý thức rõ trách nhiệm trong việc chung tay xây dựng quê hương mới.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 4: Kỳ vọng của người trẻ khi 'sắp xếp lại giang sơn'

Bình Hưng Hòa giã từ 'đất chết buồn hiu'

Từ một "vùng đất buồn hiu của người chết", nghĩa trang Bình Hưng Hòa ở quận Bình Tân (cũ) nay dần bừng lên sức sống mới. Ngôi trường tiểu học đầu tiên đang được xây dựng, máy móc rộn ràng, công nhân tất bật thi công suốt ngày đêm.

Bình Hưng Hòa giã từ 'đất chết buồn hiu'

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 3: Gà Bạc Liêu không còn gáy Cà Mau nghe

Từ 1-7, con sông Gành Hào không còn "nghĩa vụ" ngăn cách hai tỉnh này vì đã về chung một nhà. Người dân cũng nói vui gà Bạc Liêu giờ không còn gáy cho Cà Mau nghe vì hai tỉnh đã là một.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 3: Gà Bạc Liêu không còn gáy Cà Mau nghe

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 2: Về chung một nhà và niềm kỳ vọng

Dù còn bỡ ngỡ với tên gọi hay địa chỉ hành chính mới, người dân vẫn mang chung tâm thế: kỳ vọng chặng đường phát triển phía trước của quê hương.

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 2: Về chung một nhà và niềm kỳ vọng

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 1: 'Anh Tây Ninh, em Long An' đã là kỷ niệm

Mới hôm qua thôi, nhiều người sống ở các vùng ranh tỉnh thành cũ còn đầy chuyện khôi hài như "nhà tôi Long An nhưng cái chuồng bò ở Tây Ninh", "con gái tôi dân TP.HCM lấy chồng Bình Dương dù hai nhà liền cái giậu mồng tơi"…

Phố xá, ruộng đồng nào cũng quê hương - Kỳ 1: 'Anh Tây Ninh, em Long An' đã là kỷ niệm
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar