16/02/2017 08:51 GMT+7

Tuổi 20 của tôi là bước ngoặt không bao giờ quên

LÊ HẢI CHÂU CHÂU, (20 tuổi, long an, sinh viên năm 2 đại học luật tp.hcm, nữ tân binh tòng quân năm 2017)
LÊ HẢI CHÂU CHÂU, (20 tuổi, long an, sinh viên năm 2 đại học luật tp.hcm, nữ tân binh tòng quân năm 2017)

TTO - Người ta thường bảo rằng tuổi 20 là cột mốc đánh dấu cho bước ngoặt mới của cuộc đời mỗi người. Trong chiến tranh lửa đạn, đã có những tuổi 20 như Nguyễn Văn Thạc, Đặng Thùy Trâm như bài hát “Có những tuổi 20 như thế”.

Lê Hải Châu Châu (giơ hai ngón tay, bìa phải) cùng bạn bè trong giờ học quân sự thời đại học - Ảnh: NVCC

Tuổi 20, tôi hăng hái viết đơn tình nguyện nhập ngũ. Tuổi 20, tôi vui mừng nhận lệnh gọi nhập ngũ. Và tuổi 20 tôi đã chạm dần đến ước mơ của mình - ước mơ trở thành cô bộ đội, mang trên mình bộ quân phục với nhiệm vụ thiêng liêng: bảo vệ Tổ quốc.

Tôi may mắn sinh ra và lớn lên sau ngày miền Nam được hoàn toàn giải phóng, được sống trong hòa bình, thống nhất. Nhưng tôi cũng ý thức được rằng tuy đất nước đang hòa bình vẫn rất cần lớp người trẻ như chúng tôi hôm nay để bảo vệ những thành quả cách mạng của ông cha ta, góp phần xây dựng quân đội ngày càng hùng mạnh.

Suy nghĩ như vậy, tôi đã quyết định viết đơn tình nguyện nhập ngũ. Dù đang là sinh viên năm hai Trường đại học Luật TP.HCM, lại là nữ nhưng mọi người đều rất ủng hộ, nhất là cha và mẹ.

Cha tôi luôn bảo: “Bộ đội gì cũng nhất, cực nhất bộ đội, khổ nhất bộ đội, buồn nhất bộ đội mà vui nhất cũng bộ đội”. Cha tôi là thương binh nên hay kể về những năm tháng ở chiến trường, những khó khăn mà ông và đồng đội từng trải qua.

Có những kỷ niệm mà ông và đồng đội đến tận bây giờ không quên được. Những điều đó khiến tôi khâm phục và muốn trở thành bộ đội hơn.

Tôi đã lo lắng suốt từ ngày nộp đơn đến khi biết mình được tuyển. Và ngày 24-1 vừa qua là ngày tôi cảm thấy cực kỳ vui sướng, đó là ngày tôi ký tên nhận lệnh gọi nhập ngũ.

Giờ lên đường nhập ngũ đã đến rất gần, tôi sẽ chính thức trở thành một người lính của Quân đội nhân dân Việt Nam. Buồn vì sắp xa gia đình, bạn bè, lo vì sắp bước vào một môi trường mới với nhiều điều lạ lẫm.

Nhưng hơn hết vẫn là niềm vui được phục vụ trong quân đội. Dẫu biết việc học tập và rèn luyện ở môi trường quân đội là một việc không phải dễ dàng đối với những thanh niên được gia đình, xã hội chăm lo, bảo bọc như tôi, nhưng với lòng tự hào về truyền thống gia đình, tôi tự nhủ bản thân sẽ rèn luyện tốt để trở thành quân nhân mẫu mực.

Với tôi, tuổi 20 thật hạnh phúc vì được làm những điều mình thích và ý nghĩa.

LÊ HẢI CHÂU CHÂU, (20 tuổi, long an, sinh viên năm 2 đại học luật tp.hcm, nữ tân binh tòng quân năm 2017)

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Ba chiến sĩ cảnh sát cơ động Quảng Trị kịp thời hiến máu cứu người

Nhận tin một phụ nữ mắc bệnh hiểm nghèo đang thiếu máu, 3 chiến sĩ cảnh sát cơ động lập tức đến bệnh viện, hiến 3 đơn vị máu kịp thời giúp người bệnh qua cơn nguy kịch.

Ba chiến sĩ cảnh sát cơ động Quảng Trị kịp thời hiến máu cứu người

Chúng ta cần làm gì trong vận hội mới?

Chương mới của non sông thì chúng ta cũng nên trở thành những người mới, và cùng đoàn kết chung lòng đưa hình ảnh của giang sơn đi lên.

Chúng ta cần làm gì trong vận hội mới?

Gap Month, tháng nghỉ để 'reset' cuộc đời

Có lẽ ai cũng từng có một giai đoạn như vậy, không hẳn là tuyệt vọng, cũng không còn nhiệt huyết. Chỉ là… mỏi. Mỏi vì công việc cứ lặp đi lặp lại.

Gap Month, tháng nghỉ để 'reset' cuộc đời

Trào lưu 'xuyên không' với Google Maps để gặp lại cảnh cũ người xưa vẫn đang lan tỏa

Google Maps vẫn đang là từ khóa chưa hạ nhiệt với nhiều câu chuyện xúc động được cư dân mạng lan tỏa trên mạng xã hội.

Trào lưu 'xuyên không' với Google Maps để gặp lại cảnh cũ người xưa vẫn đang lan tỏa

Ở lại thành phố, ở lại với anh

Trước làn sóng "bỏ phố về quê", họ chọn cách giữ quê hương trong trái tim và bám trụ lại TP.HCM để gây dựng gia đình, tiếp tục theo đuổi những giấc mơ thời son trẻ.

Ở lại thành phố, ở lại với anh

Ai rồi cũng đi đến tuổi già mong manh

Mẹ tôi kể ông ngoại tôi như vầng trăng khuất sau mây, để lại khoảng trời thương nhớ khi tôi còn là mầm xanh chưa kịp hé.

Ai rồi cũng đi đến tuổi già mong manh
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar