05/09/2011 05:35 GMT+7

Khổ luyện và tình yêu

HÀ THANH ghi - (Theo lời kể của nghệ sĩ múa Đặng Hùng)
HÀ THANH ghi - (Theo lời kể của nghệ sĩ múa Đặng Hùng)

TT - Tôi và Linh bắt đầu nuôi dưỡng tình yêu mãnh liệt của đời mình - nghệ thuật múa - từ những bước chân đầu tiên ngập ngừng lướt trên mặt sàn tập ở Khu văn công Mai Dịch (Hà Nội).

Phóng to

NSƯT Đặng Hùng - Vương Linh (từ phải sang) và hai con trong một bữa ăn chung với nhau hiếm hoi - Ảnh do nhân vật cung cấp

Đó là những lời tự sự của nghệ sĩ ưu tú Đặng Hùng về cuộc đời mình với người bạn đời Vương Linh.

Ngã rẽ

Ngày nhỏ, tôi bơi cực giỏi và luôn mơ được làm thiếu sinh quân. Giao thông thời đó còn khá khó khăn mà trường dạy thiếu sinh quân ở tận huyện Thủy Nguyên, TP Hải Phòng. Chị tôi khuyên tôi và cậu em sinh đôi Đặng Văn Sơn chọn học ở một trường gần nhà. “Để khi nào chị nhớ các em, chạy đến là có thể ôm các em vào lòng” - chị nói.

Bố mất sớm, mẹ tất bật buôn bán nuôi tám miệng con. Chị tôi thay mẹ chăm sóc và quản lý tất cả các em. Chị đưa chúng tôi đến thi tuyển lớp diễn viên môn nghệ thuật múa khóa 9 của Trường Múa Việt Nam ở Khu văn công Mai Dịch, cách nhà khoảng 9km. Cả hai đều trúng tuyển.

Chị vui mừng khi đỡ được cho mẹ hai gánh nặng cơm áo. Chúng tôi đành mang nỗi ấm ức, ngượng ngùng con - trai - mà - phải - múa để đi học. Cuối tuần về nhà, chúng tôi giấu biệt bọn bạn về lý do vắng nhà.

Sau đó, lớp tôi được chuyển lên huyện Tam Nông, tỉnh Vĩnh Phú (nay tách thành tỉnh Vĩnh Phúc và Phú Thọ). Gần 13 tuổi, tôi bắt đầu làm quen với cuộc sống tập thể, với cảm giác xa nhà. Không còn được chiều chuộng, tôi loay hoay tự giặt quần áo, tự gấp chăn màn, sắp xếp và dọn dẹp đồ dùng cá nhân.

Vào sàn tập tôi mới thấy có rất nhiều anh to cao, khỏe mạnh đang say mê múa. Họ chẳng có dáng vẻ ngượng ngùng như tôi. Những bước chân đầu tiên trên sàn tập bớt e dè hơn. Ở đó tôi gặp Linh. Cô bé con nhà nòi xinh xắn, từng rong ruổi theo cha mẹ biểu diễn nghệ thuật rày đây mai đó. Cuộc sống tập thể nhanh chóng đưa chúng tôi đến gần nhau.

Cày như điên

Linh và tôi nằm trong bốn người tốt nghiệp khóa 9 được chọn sang Nga học chuyên về huấn luyện múa ballet tại Trường đại học Sân khấu Matxcơva. Mùa đông, nhiệt độ có khi giảm xuống -18, -20OC. Tuyết rơi kín lối đi, bám đầy ngoài cửa sổ. Khi người đi đường khoác những chiếc áo lông dày cộm, mang những đôi giày bốt cao thì chúng tôi mặc áo thun mỏng, uốn người trên những thanh xà ngang và thực hiện những kỹ thuật lướt, nhảy, xoay người trên sàn tập. Mỗi khi hoàn thành xong bài tập, ai nấy đều ướt đẫm mồ hôi.

Chế độ tập luyện, ăn uống khắc nghiệt cùng những động tác khó càng dẫn chúng tôi dấn sâu hơn trong niềm đam mê múa.

Chúng tôi cùng nấu những bữa cơm gia đình, chia sẻ với nhau những điều xảy đến trong khoảng thời gian riêng tư ít ỏi còn lại. Tình yêu đến tự lúc nào dù tôi chưa một lần ngỏ lời. Chúng tôi yêu nhau tự nhiên như hơi thở. Ngày cưới diễn ra ở ký túc xá Matxcơva, chỉ có bạn bè tham dự. Suốt ba ngày các bạn cùng chúng tôi nấu ăn, hát, trò chuyện.

Tôi nhớ khi Linh mang thai, chúng tôi vẫn không ngừng khổ luyện. Tôi vẫn vô tư dìu Linh trong những động tác tung người, lướt nhanh và uốn quặt người. Khi bước lên sân khấu, với ánh đèn và nhạc, chúng tôi không còn lưu tâm điều gì khác. Nhiều lần Linh nôn thốc nôn tháo sau những vũ điệu mà chẳng đứa nào biết để giữ gìn, bảo vệ con.

Đến tháng thứ năm, hai vợ chồng còn sang Ba Lan lưu diễn. Bảy tháng, Linh trở dạ. Con ra đời chỉ vỏn vẹn 2kg, nhỏ như viên kẹo, phải nằm lồng kính. Một tháng sau tôi mới nhìn thấy mặt con.

Ngày đón con về, các bạn ở ký túc xá đến từ nhiều quốc gia: Việt Nam, Bulgaria, Ba Lan, Tiệp Khắc (cũ)... giăng một băngrôn lớn “Chúc mừng Linh Nga trở về”. Họ vẽ một bức tranh bé gái đang cười bằng họ tên con: Đặng Linh Nga. Ai đến thăm cũng mang theo một món quà nhỏ. Chúng tôi nhiều lần giở chiếc khăn quấn con để họ nhìn ngắm như một búp bê nhỏ. Khi mọi người về hết thì con đã sốt vì cảm lạnh.

Hoa hồng và gai

Chúng tôi về nước được ba tháng thì gửi con cho ông bà ngoại. Hai vợ chồng đi diễn suốt từ Bắc chí Nam. Đọc thông tin về con qua những lá thư do ông bà ngoại gửi, hai vợ chồng nhiều lần bật khóc. Đến một ngày trở về nhà, tôi sững người nghe con bập bẹ gọi mình bằng chú.

Thời gian sau, gia đình tôi chuyển vào Sài Gòn sinh sống. Ngoài khoảng thời gian tập luyện bắt buộc mỗi ngày, tôi chở Linh đi chợ, nấu cơm. Gần như chúng tôi tập múa và biểu diễn liên tục từ sáng đến khuya. Những lúc rảnh, hai vợ chồng cùng nhau biên đạo các tiết mục múa sử dụng kỹ thuật ballet trong khiêu vũ, được lồng ghép nội dung là những câu chuyện tình yêu. Chúng tôi tự thiết kế từng trang phục biểu diễn.

Trên chiếc xe đạp lọc cọc, vợ chồng ôm chiếc máy cassette đi diễn từ sô lớn đến sô nhỏ khắp ngóc ngách Sài Gòn. Có những đêm chúng tôi diễn 13 sô. Giờ nghĩ lại cũng không hiểu sao mình chạy đua kịp như thế. Chúng tôi còn hơn vợ chồng hay bạn diễn thông thường bởi chúng tôi đồng hành trong mỗi bước đường xa, trong mỗi nỗi đau và hạnh phúc.

Sau tám năm trụ được ở Sài Gòn, chúng tôi bắt đầu bồi dưỡng lớp trẻ kế nghiệp. Quan điểm của hai vợ chồng là đối với học trò như con, dạy học trò như con. Thành công của mỗi học trò là niềm tự hào lớn. Khi đam mê của các em lớn dần lên cùng những kỹ thuật múa điêu luyện, chúng tôi cảm thấy niềm đam mê trong mình cũng đang cộng dồn và lớn dần lên.

HÀ THANH ghi - (Theo lời kể của nghệ sĩ múa Đặng Hùng)

Bình luận hay

Chia sẻ

Tuổi Trẻ Online Newsletters

Đăng ký ngay để nhận gói tin tức mới

Tuổi Trẻ Online sẽ gởi đến bạn những tin tức nổi bật nhất

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự

Tin cùng chuyên mục

Cảnh sát giao thông chở thí sinh mang trả thẻ dự thi cầm nhầm của bạn

Nghe tin thí sinh mang nhầm thẻ dự thi của bạn ở hai điểm thi cách nhau 5km, cảnh sát giao thông Đồng Nai liền dùng mô tô tuần tra chở thí sinh này đi đổi lại kịp thời.

Cảnh sát giao thông chở thí sinh mang trả thẻ dự thi cầm nhầm của bạn

Kêu gọi hành động từ mỗi người trẻ

Diễn đàn Khoa học sinh viên quốc tế TP.HCM 2025 (ISSF 2025) đã khai mạc sáng 26-6 với chủ đề 'Thanh niên hành động vì tương lai bền vững: Thích ứng biến đổi khí hậu và những thách thức toàn cầu'.

Kêu gọi hành động từ mỗi người trẻ

2 học sinh thi tốt nghiệp THPT quên mang căn cước được cảnh sát giao thông đưa về nhà lấy kịp thời

Sáng 27-6, có hai trường hợp đi thi tốt nghiệp THPT ở TP.HCM để quên căn cước ở nhà, may mắn có cán bộ cảnh sát giao thông hỗ trợ đưa về nhà lấy kịp vào giờ thi.

2 học sinh thi tốt nghiệp THPT quên mang căn cước được cảnh sát giao thông đưa về nhà lấy kịp thời

Rủ nhau đi tắm sông, 3 nam sinh chết đuối

Sau khi chơi bóng chuyền, 5 học sinh ở xã Phước Thắng, huyện Tuy Phước (Bình Định) cùng đi tắm sông, không may 3 người trong nhóm bị chết đuối.

Rủ nhau đi tắm sông, 3 nam sinh chết đuối

Những khoảnh khắc đẹp mùa thi

Áo xanh tình nguyện đội nắng dầm mưa hỗ trợ thí sinh, phụ huynh; anh chị cảnh sát giao thông tặng nước uống, đồ ăn cho sĩ tử... những hình ảnh bình dị nhưng rất đẹp trong kỳ thi tốt nghiệp THPT 2025.

Những khoảnh khắc đẹp mùa thi

Tư lệnh Cảnh sát cơ động thăm, tặng quà động viên cán bộ chiến sĩ tập luyện diễu binh

Trung tướng Nguyễn Ngọc Vân - Tư lệnh Cảnh sát cơ động - đã đến thăm, tặng quà, động viên gần 4.000 cán bộ, chiến sĩ thuộc các khối lực lượng Công an nhân dân tham gia diễu binh, diễu hành.

Tư lệnh Cảnh sát cơ động thăm, tặng quà động viên cán bộ chiến sĩ tập luyện diễu binh
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar
Đăng ký bằng email
Khi bấm "Đăng ký" đồng thời bạn đã đồng ý với điều khoản của toà soạn Đăng ký
Đăng nhập
Thông tin bạn đọc Thông tin của bạn đọc sẽ được bảo mật an toàn và chỉ sử dụng trong trường hợp toà soạn cần thiết để liên lạc với bạn.
Gửi bình luận
Đóng
Hoàn thành
Đóng

Bình luận (0)
Tối đa: 1500 ký tự
Tất cả bình luận (0)
Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng, xin vui lòng viết bằng tiếng Việt có dấu.
Được quan tâm nhất
Mới nhất
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đâu tiên bình luận về bài viết.
Tối đa: 1500 ký tự
Avatar