![]() |
HLV Calisto ký tặng lên chiếc áo khoác duy nhất mà Minh có được do một nhân viên quán phở tặng - Ảnh: Nguyễn Nhật |
Mơ ước của Minh là một ngày không xa được trở thành học viên Học viện Hoàng Anh Gia Lai và có mặt trong tuyển VN.
Sau nhiều lần tiếp cận, Đức Minh mới thổ lộ với người viết về mình trong nước mắt. Quê ở vùng biển Hoằng Hóa, Thanh Hóa, cách đây ba năm Minh bỏ học lên Hà Nội kiếm sống khi đang học lớp 8 vì gia đình quá nghèo. Sau thời gian làm ở một quán karaoke và chạy bàn một quán phở, Minh tìm đến nghề đánh giày. Dù đã 16 tuổi nhưng nhìn dáng người nhỏ bé, gầy gò của em, ai cũng đoán Minh chỉ mới 12, 13 tuổi.
Đam mê bóng đá, rảnh là Minh lại cùng hội đánh giày ra bãi vắng hay vỉa hè đá bóng. Em thầm mơ ước một ngày được là học viên của Học viện bóng đá Hoàng Anh Gia Lai. Căn phòng chưa đầy 10m2 trên phố Đội Cấn - gần khách sạn La Thành (nơi đội tuyển VN đóng quân) là nơi Minh trú ngụ. Suốt thời gian AFF Cup diễn ra, Minh với thùng đồ nghề thường tạt vào các hàng quán xem “ké” các trận đấu của tuyển VN. Minh kể xem báo biết đội tuyển ở khách sạn La Thành và tập ở Mỹ Đình nên tìm cách ra đó để gặp bằng được các anh tuyển thủ.
Mượn được chiếc xe đạp cà tàng, Minh dậy thật sớm để đi đánh giày. Đến 15g Minh đạp xe ra sân Mỹ Đình với hi vọng vào được sân xem đội tuyển. Có hôm bảo vệ dễ tính nên năn nỉ xin vào được, có hôm Minh phải đứng cả buổi mà không vào được sân. Ngày được vào xem đội tuyển tập, Minh lẻn xuống sân lần lượt xin chữ ký các cầu thủ vào chiếc áo khoác duy nhất của mình. HLV Calisto cũng ký tặng cho Minh. Với chữ ký của toàn thể đội và HLV Calisto, Minh cho biết sẽ mang bán chiếc áo này để ủng hộ các em trong làng trẻ SOS.
Trên cổ Minh là một sợi dây đeo bảy đồng xu nhỏ. Minh nói: “Mỗi đồng xu là một lời thề, một quyết tâm và tôi sẽ cố gắng làm từng cái một. Nửa năm nữa tôi sẽ kiếm đủ tiền trả hết nợ cho bố mẹ. Sau đó tôi sẽ tìm đến CLB Hoàng Anh Gia Lai với mơ ước được học bóng đá”. Dù run cầm cập khi phải chống chọi với giá rét bằng chiếc áo sơmi, nhưng khi người viết ngỏ ý muốn tặng Minh tiền mua áo khoác, Minh một mực từ chối vì: “Tôi không nhận tiền của ai bao giờ. Sự tự lập đã giúp tôi sống và được gặp các thần tượng của mình. Nếu được giúp, tôi chỉ muốn chiều nào cũng được bảo vệ cho vào sân xem đội tuyển tập”.
Nhiều lần thấy Minh ở sân, sau khi trò chuyện tiền đạo Việt Thắng đã gửi tặng Minh một cặp vé xem trận VN - Libăng tối 14-1. Đây là lần đầu tiên Đức Minh được vào sân Mỹ Đình xem bóng đá và Minh cũng không dám nghĩ mình lại được như thế. Và hôm đó, Đức Minh đã rủ anh bạn làm ở quán phở đi xem chiến thắng của tuyển VN...
Bình luận hay