Davis
TT - Kiểm tra lại súng của mình, thượng sĩ Phạm Văn Lãi ở trại Davis hồi hộp lắng nghe Đài phát thanh Hà Nội để dõi theo bước tiến quân giải phóng. Anh chưa nghĩ thời khắc lịch sử lại đến nhanh dồn dập như vậy.

TT - Rất hiếm cuộc chiến nào trên thế giới đến hồi ác liệt nhất, vào thế một mất một còn, mà ngay đầu não một bên chiến tuyến vẫn hiện diện công khai lực lượng đông đảo của đối phương.

TT - “Gần 9 giờ sáng, thiếu tướng Mỹ Woodward sốt ruột nhìn đồng hồ, gằn giọng: Các ông không giữ đúng hẹn. Thống nhất trao đổi tù binh 8 giờ, sao chưa thực hiện?”. Đại tá Nguyễn Bạch Vân, trợ lý tướng Trần Văn Trà, vẫn nhớ gương mặt đỏ lên của tướng Mỹ trong ban liên hợp quân sự bốn bên ở Tân Sơn Nhất tháng 2-1973.

TT - “Những anh lính Bắc Việt được không vận cơ hạng nặng C130 của Mỹ chở... về quê thăm vợ ngay trong lúc chiến tranh vẫn còn ác liệt. Chuyện như đùa nhưng là sự thật hoàn toàn, mà chính tôi cũng mấy lần được ngồi ghế bay từ Sài Gòn ra Hà Nội đoàn tụ vợ con” - nhắc kỷ niệm những chuyến bay đặc biệt từ trại Davis, đại tá Hà Cân bật cười.

TT - “Chỉ thị cho cấp dưới được quyền sử dụng các biện pháp sau đây với trại Davis mà không cần xin ý kiến của bộ tổng tham mưu, chỉ cần phát hiện có tiếng súng từ trại Davis bắn sang sân bay: 1/ Bắn pháo và cối vào trại Davis. 2/Cho xe tăng và bộ binh tấn công. 3/ Ném bom. 4/ Rải chất độc hóa học với điều kiện gió không thổi về phía thành phố”.
